Viết bài văn tả một đêm trăng khuyết (lưu ý ko COPY trên mạng)
0 bình luận về “Viết bài văn tả một đêm trăng khuyết (lưu ý ko COPY trên mạng)”
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau,mặt trăng khuyết đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá!
Cái bóng dáng khuyết lưỡi liềm của trăng trông giống như cái liềm bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm hay một con thuyền sáng long lanh lướt đi chầm chậm trên màn đêm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao!Tôi và đứa em nhỏ ngồi hoài không chán. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí vui vẻ. Nhưng cuộc vui phải tàn,
Ánh trăng khuất dần trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
Chiều buông nhanh, từng ánh nắng tắt dần trên ngọn cây, bụi cỏ. Hoàng hôn đến trong màn tối âm âmrồi chuyển dần sang không gian sáng ngập ánh vàng trong trẻo. Trăng đã lên rồi. Cánh đồng, khu vườn, mái nhà… tất cả đều được phủ ánh sáng mát dịu của ông trăng. Dưới ánh trăng, mọi vật đều như to lên, cao lớn hơn. Luỹ tre làng in từng chiếc lá tre lên mặt cỏ. Bóng bụi tre in trên mặt đất trông rõ từng cây tre vươn cao, lá tre lay động, bóng lá cũng nhảy nhót theo. Cánh đồng lúa xanh thẫm. Một cơn gió qua, sóng lúa gợn nhẹ, nhấp nhô dưới ánh vàng. Như cùng hoà hợp với ánh trăng, tiếng côn trùng rả rích cất lên. Tiếng dế nghe từ đâu xa lắm vọng đến. Điệu nhạc vĩ cầm của dế đệm đàn cho bài ca của chú ve sầu. Con đường làng trải rộng dưới ánh trắng vàng. Trên khoảng sân rộng, trẻ con tụ tập chơi đùa, múa hát. Phụ nữ chẻ lạt, sàng gạo dưới ánh trăng. Họ vừa làm, vừa trò chuyện về mùa màng, về giá cả trong buổi chợ. Tiếng trò chuyện của người lớn hoà lẫn với giọng cười, câu hát của trẻ con và tiếng côn trùng thành một bản nhạc hợp âm cao vang vang khắp xóm làng. Trăng lên cao hơn ngọn tre, rót ánh sáng vàng óng lên mọi vật. Ánh trăng không còn soi nghiêng mà như chảy ra, tan thành một thứ ánh sáng trong vắt, rưới lên mọi vật. Lũ chó sủa vu vơ và nhảy cẫng lên cùng bọn trẻ.Chó cũng mừng trăng. Trên đường, người làng đi làm ở nhà máy tan ca về muộn, vừa đi vừa nói chuyện râm ran. Trời về khuya, trẻ con đã đi ngủ. Mọi người thu dọn thúng, lạt, sửa soạn đi ngủ. Ông trăng lúc này đã ở lưng chừng trời. Trăng sáng vằng vặc làm mờ hẳn các vì sao, chỉ có chòm sao Bắc Đẩu là sáng rực. Trên vòm trời trong veo, bát ngát ánh vàng, ông trăng điềm tĩnh ngắm nghía trần gian. Gió nồm hây hây thổi, ru mọi người vào giấc ngủ êm dịu, say nồng. Em đi xa, vào thành phố mới thấy yêu vẻ đẹp của đêm trăng nơi quê làng, yêu nếp sinh hoạt mộc mạc của người dân quê hương. Thành phố sáng rực ánh đèn màu làm em nhớ quê, nhớ những đêm trăng vui vẻ múa hát hồn nhiên. Em sẽ cố gắng học tốt để đến kì nghỉ hè được theo mẹ về quê. Tuổi thơ ai cũng có một kỉ niệm đẹp để mà thương,mà nhớ.Tuổi thơ em gắn liến với cánh đồng lúa chín,bao mồ hôi công sức của các cô chú nông dân đã kết lại trong những hạt vàng nặng trĩu.Đây,con đường rợp bóng cây xanh,gàng ngày chúng em rộn rã bước chân cắp sách tới trường.Kia,cây đa đấu làng -ngườ bạn thân lâu năm của em.Và mỗi đợt đêm về,em lại yêu biết bao đêm trăng quê hương em. Mặt trăng tròn vành vạnh từ từ nhô lên sau lũy tre làng.Cành cây kẽ lá đẫm ánh trăng.Hương hoa cau,hoa nhài tỏa hương thơm ngào ngạt trong một không gian tĩnh mịt.Ánh trăng sáng vằng vặng,soi sáng khắp làng mạc,núi đồi.Nhìn xa,mặt trăng như một viên ngọc sáng long lanh giữa một vũ trụ bao la.Trăng như người mẹ hiền dịu,ôm âp bao gia đình,soi sáng khắp nhà cửa,sông ngòi và cả quê hương đất nước thân yêu.Bên bờ sông,tiếng vĩ cầm ở đâu nghe mà du dương thế?Nó như ru ngủ những cây tre bên bờ.Rồi có một ngọn gió ngịch ngợm thổi ngang qua,đánh thức háng tre xanh xanh đang chìm sâu trong giấc mộng đẹp.Dưới hố,mấy chú cá vẫn còn đùa giỡn nhau tung tăng bơi lượn thật thích thú.Ánh trăng chạy qua những nóc nhà,chiếu xuống mặt sông sáng lấp lánh.Trong mặt trăng có vẻ như đang soi dáng ngọc của minh vậy.Ánh trăng lung linh dát vàng,cả một quê hương như chìm đắm trong cái màu sắc huyền ảo này.Mặt trăng dịu dàng như sà xuông mặt đất để ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên,vô tư và đáng yêu,để đưa chúng tới một vùng đất toàn là bánh kẹo-một giấc mộng thật là đẹp.Dưới,tiếng gàu múc nước sột soạt,tieng cười đùa vui vẻ của trẻ thơ chư ngủ.Và đặc biệt nhất là những lời ru ngọt ngào tình yêu thương của những người mẹ. Em yêu tha thiết đêm trăng quê hương em.
Màn đêm buông xuống thật nhanh, trên khắp đường phố, nhà nhà đã lên đèn. Ánh điện sáng lung linh. Nhưng chỉ ít phút sau, mặt trăng khuyết đã nhô lên. Cả gia đình tôi quây quần trên chiếc chiếu nhỏ đặt trước hiên nhà, ngồi ngắm trăng. Trăng đêm nay đẹp và sáng quá!
Cái bóng dáng khuyết lưỡi liềm của trăng trông giống như cái liềm bạc khổng lồ treo lơ lửng trên nền trời xanh thẳm hay một con thuyền sáng long lanh lướt đi chầm chậm trên màn đêm. Trăng lấp ló lờ mờ ẩn hiện sau ngọn phi lao. Làng xóm tưng bừng tiếng cười nói râm ran. Ánh trăng vằng vặc soi sáng từng cảnh vật. Gió thổi nhè nhẹ lướt qua như đang thì thầm trò chuyện. Ngoài vườn, gió luồn qua từng kẽ lá hiu hiu thổi mát, hoà lên một bản nhạc du dương, thích thú làm sao!Tôi và đứa em nhỏ ngồi hoài không chán. Đêm cũng đã đến khuya, trăng càng lúc càng cao hơn và nhạt dần. Bất chợt một đám mây đen từ đâu bay đến che khuất ánh trăng, phá tan không khí vui vẻ. Nhưng cuộc vui phải tàn,
Ánh trăng khuất dần trả lại không khí tĩnh mịch cho đêm khuya, tuy tất cả mọi người không muốn rời đêm trăng ấy.
$# mình viết bài này nên mk nộp nhé$
Chiều buông nhanh, từng ánh nắng tắt dần trên ngọn cây, bụi cỏ. Hoàng hôn đến trong màn tối âm âmrồi chuyển dần sang không gian sáng ngập ánh vàng trong trẻo. Trăng đã lên rồi. Cánh đồng, khu vườn, mái nhà… tất cả đều được phủ ánh sáng mát dịu của ông trăng.
Dưới ánh trăng, mọi vật đều như to lên, cao lớn hơn. Luỹ tre làng in từng chiếc lá tre lên mặt cỏ. Bóng bụi tre in trên mặt đất trông rõ từng cây tre vươn cao, lá tre lay động, bóng lá cũng nhảy nhót theo. Cánh đồng lúa xanh thẫm. Một cơn gió qua, sóng lúa gợn nhẹ, nhấp nhô dưới ánh vàng. Như cùng hoà hợp với ánh trăng, tiếng côn trùng rả rích cất lên. Tiếng dế nghe từ đâu xa lắm vọng đến. Điệu nhạc vĩ cầm của dế đệm đàn cho bài ca của chú ve sầu. Con đường làng trải rộng dưới ánh trắng vàng. Trên khoảng sân rộng, trẻ con tụ tập chơi đùa, múa hát. Phụ nữ chẻ lạt, sàng gạo dưới ánh trăng. Họ vừa làm, vừa trò chuyện về mùa màng, về giá cả trong buổi chợ. Tiếng trò chuyện của người lớn hoà lẫn với giọng cười, câu hát của trẻ con và tiếng côn trùng thành một bản nhạc hợp âm cao vang vang khắp xóm làng.
Trăng lên cao hơn ngọn tre, rót ánh sáng vàng óng lên mọi vật. Ánh trăng không còn soi nghiêng mà như chảy ra, tan thành một thứ ánh sáng trong vắt, rưới lên mọi vật. Lũ chó sủa vu vơ và nhảy cẫng lên cùng bọn trẻ.Chó cũng mừng trăng. Trên đường, người làng đi làm ở nhà máy tan ca về muộn, vừa đi vừa nói chuyện râm ran. Trời về khuya, trẻ con đã đi ngủ. Mọi người thu dọn thúng, lạt, sửa soạn đi ngủ. Ông trăng lúc này đã ở lưng chừng trời. Trăng sáng vằng vặc làm mờ hẳn các vì sao, chỉ có chòm sao Bắc Đẩu là sáng rực. Trên vòm trời trong veo, bát ngát ánh vàng, ông trăng điềm tĩnh ngắm nghía trần gian. Gió nồm hây hây thổi, ru mọi người vào giấc ngủ êm dịu, say nồng.
Em đi xa, vào thành phố mới thấy yêu vẻ đẹp của đêm trăng nơi quê làng, yêu nếp sinh hoạt mộc mạc của người dân quê hương. Thành phố sáng rực ánh đèn màu làm em nhớ quê, nhớ những đêm trăng vui vẻ múa hát hồn nhiên. Em sẽ cố gắng học tốt để đến kì nghỉ hè được theo mẹ về quê.
Tuổi thơ ai cũng có một kỉ niệm đẹp để mà thương,mà nhớ.Tuổi thơ em gắn liến với cánh đồng lúa chín,bao mồ hôi công sức của các cô chú nông dân đã kết lại trong những hạt vàng nặng trĩu.Đây,con đường rợp bóng cây xanh,gàng ngày chúng em rộn rã bước chân cắp sách tới trường.Kia,cây đa đấu làng -ngườ bạn thân lâu năm của em.Và mỗi đợt đêm về,em lại yêu biết bao đêm trăng quê hương em.
Mặt trăng tròn vành vạnh từ từ nhô lên sau lũy tre làng.Cành cây kẽ lá đẫm ánh trăng.Hương hoa cau,hoa nhài tỏa hương thơm ngào ngạt trong một không gian tĩnh mịt.Ánh trăng sáng vằng vặng,soi sáng khắp làng mạc,núi đồi.Nhìn xa,mặt trăng như một viên ngọc sáng long lanh giữa một vũ trụ bao la.Trăng như người mẹ hiền dịu,ôm âp bao gia đình,soi sáng khắp nhà cửa,sông ngòi và cả quê hương đất nước thân yêu.Bên bờ sông,tiếng vĩ cầm ở đâu nghe mà du dương thế?Nó như ru ngủ những cây tre bên bờ.Rồi có một ngọn gió ngịch ngợm thổi ngang qua,đánh thức háng tre xanh xanh đang chìm sâu trong giấc mộng đẹp.Dưới hố,mấy chú cá vẫn còn đùa giỡn nhau tung tăng bơi lượn thật thích thú.Ánh trăng chạy qua những nóc nhà,chiếu xuống mặt sông sáng lấp lánh.Trong mặt trăng có vẻ như đang soi dáng ngọc của minh vậy.Ánh trăng lung linh dát vàng,cả một quê hương như chìm đắm trong cái màu sắc huyền ảo này.Mặt trăng dịu dàng như sà xuông mặt đất để ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên,vô tư và đáng yêu,để đưa chúng tới một vùng đất toàn là bánh kẹo-một giấc mộng thật là đẹp.Dưới,tiếng gàu múc nước sột soạt,tieng cười đùa vui vẻ của trẻ thơ chư ngủ.Và đặc biệt nhất là những lời ru ngọt ngào tình yêu thương của những người mẹ.
Em yêu tha thiết đêm trăng quê hương em.
cho 5sao và cảm ơn