Viết bài văn tả về cơn mưa ở Thành phố Hồ Chí Minh
0 bình luận về “Viết bài văn tả về cơn mưa ở Thành phố Hồ Chí Minh”
Những cơn mưa phùn dai dẳng hết ngày này sang ngày khác. Lần đầu tiên em được chứng kiến một cơn mưa chóng đến rồi chóng tan ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Khi những đám mây đen ùn ùn kéo đến làm tối cả bầu trời, gió thổi mạnh, hàng cây hai bên đường nghiêng ngả,… là cơn mưa chuẩn bị kéo tới. Khi đó, những nhà hàng, cửa hiệu có hàng hoá bày bán trước hiên đều khẩn trương che mưa cho hàng hoá. Dòng người trên đường đi nhanh hơn, vội vã hơn. Có lẽ mỗi người đều muốn tránh những cơn mưa bất chợt. Có những người cẩn thận thì dừng lại mặc áo mưa. Có người lại dắt xe vào những mái hiên bên đường chờ trời mưa xong rồi mới đi tiếp.
Thế rồi cơn mưa đến rất nhanh. Đầu tiên mưa lộp độp, lộp độp trên những lá cây, những mái tôn, trên đường nhựa… Sau đó, mưa dày và dần nặng hạt. Mưa rơi rào rào. Mưa trắng trời. Nước chảy thành dòng, cuồn cuộn dồn vào các công hai bên đường. Một vài xe máy bị nước mưa chết máy không chạy được.
Mưa ào đến rồi mưa cũng tạnh rất nhanh. Gió ngừng thổi, cây cối hai bên đường đứng im, nước mưa “tắm”cho cây sạch sẽ, lá cây trở nên xanh hơn. Mưa ngớt hạt dần rồi tạnh hẳn. Trời sáng dần, bầu trời như cao hơn. Đường sá sạch sẽ. Các nhà hàng, cửa tiệm bắt đầu dọn hàng ra. Đường phố trở lại những hoạt động bình thường. Người người tránh mưa từ trong các mái hiên trở lại lưu thông trên đường. Người dừng lại bên đường phố để cởi áo mưa… rồi tiếp tục lưu thông.
Em rất thích những cơn mưa chóng đến rồi chóng đi như ở Thành phố Hồ Chí Minh. Bao giờ vào thành phố vào mùa mưa, nhất định bạn sẽ được chứng kiến những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi bất ngờ như vậy.
Với người thành phố Hồ Chí Minh một cơn mưa rào chợt đến chợt đi thật đáng yêu.
Mùa hè, có cảm giác lúc nào mặt trời cũng lơ lửng ở trên đầu. Nắng nóng oi ả, nhất là vào những buổi trưa. Thỉnh thoảng bên đường cũng có cây nhưng bóng mát chẳng đáng kể. Đường nhựa phả lên cái nóng hầm hập làm người đi đường dù đã “trang bị” áo nắng mà vẫn thấy ngột ngạt.
Bầu trời chợt tối lại bởi bao nhiêu là mây đen ùn ùn kéo tới. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước lành lạnh, cuốn bụi mù mịt. Tiếng sấm thỉnh thoảng lại vang rền cùng với ánh chớp nhoáng lên rạch ngang bầu trời. Từng dòng người xe nườm nượp trên đường lại càng vội vã xuôi ngược.
Rào… rào… Mưa ụp xuống. Hơi nóng theo mưa bốc lên nồng nồng. Cửa của hàng quán bên đường nhanh chóng được khép lại. Người đi đường vội vã mặc áo mưa, nhiều người trú vào các hiên nhà. Những sợi mưa dày đặc theo nhau lao xuống. Tiếng mưa đổ xuống mái tôn ầm ầm hòa cùng tiếng ồ ồ của nước men theo lề đường tuôn xuống cống. Mặt đường vắng hẳn, chỉ còn những chiếc ô tô vẫn lặng lẽ đi trong màn mưa trắng xóa, cần gạt nước gạt lại gạt qua.
Mưa nhỏ dần. Đường phố lại nhộn nhịp trở lại. Người và xe lại nối đuôi nhau tỏa về các hướng. Mưa tạnh. Bầu trời quang đãng, không gian mát mẻ ai nấy hít căng lồng ngực không khí êm dịu ấy. Đường vẫn còn ướt và thỉnh thoảng vẫn còn những vòi nước chảy ồ ồ từ trần nhà nào đó xuống vệ đường.
Những cơn mưa phùn dai dẳng hết ngày này sang ngày khác. Lần đầu tiên em được chứng kiến một cơn mưa chóng đến rồi chóng tan ở Thành phố Hồ Chí Minh.
Khi những đám mây đen ùn ùn kéo đến làm tối cả bầu trời, gió thổi mạnh, hàng cây hai bên đường nghiêng ngả,… là cơn mưa chuẩn bị kéo tới. Khi đó, những nhà hàng, cửa hiệu có hàng hoá bày bán trước hiên đều khẩn trương che mưa cho hàng hoá. Dòng người trên đường đi nhanh hơn, vội vã hơn. Có lẽ mỗi người đều muốn tránh những cơn mưa bất chợt. Có những người cẩn thận thì dừng lại mặc áo mưa. Có người lại dắt xe vào những mái hiên bên đường chờ trời mưa xong rồi mới đi tiếp.
Thế rồi cơn mưa đến rất nhanh. Đầu tiên mưa lộp độp, lộp độp trên những lá cây, những mái tôn, trên đường nhựa… Sau đó, mưa dày và dần nặng hạt. Mưa rơi rào rào. Mưa trắng trời. Nước chảy thành dòng, cuồn cuộn dồn vào các công hai bên đường. Một vài xe máy bị nước mưa chết máy không chạy được.
Mưa ào đến rồi mưa cũng tạnh rất nhanh. Gió ngừng thổi, cây cối hai bên đường đứng im, nước mưa “tắm”cho cây sạch sẽ, lá cây trở nên xanh hơn. Mưa ngớt hạt dần rồi tạnh hẳn. Trời sáng dần, bầu trời như cao hơn. Đường sá sạch sẽ. Các nhà hàng, cửa tiệm bắt đầu dọn hàng ra. Đường phố trở lại những hoạt động bình thường. Người người tránh mưa từ trong các mái hiên trở lại lưu thông trên đường. Người dừng lại bên đường phố để cởi áo mưa… rồi tiếp tục lưu thông.
Em rất thích những cơn mưa chóng đến rồi chóng đi như ở Thành phố Hồ Chí Minh. Bao giờ vào thành phố vào mùa mưa, nhất định bạn sẽ được chứng kiến những cơn mưa chợt đến rồi chợt đi bất ngờ như vậy.
$@mina$
Với người thành phố Hồ Chí Minh một cơn mưa rào chợt đến chợt đi thật đáng yêu.
Mùa hè, có cảm giác lúc nào mặt trời cũng lơ lửng ở trên đầu. Nắng nóng oi ả, nhất là vào những buổi trưa. Thỉnh thoảng bên đường cũng có cây nhưng bóng mát chẳng đáng kể. Đường nhựa phả lên cái nóng hầm hập làm người đi đường dù đã “trang bị” áo nắng mà vẫn thấy ngột ngạt.
Bầu trời chợt tối lại bởi bao nhiêu là mây đen ùn ùn kéo tới. Gió thổi mạnh, mang theo hơi nước lành lạnh, cuốn bụi mù mịt. Tiếng sấm thỉnh thoảng lại vang rền cùng với ánh chớp nhoáng lên rạch ngang bầu trời. Từng dòng người xe nườm nượp trên đường lại càng vội vã xuôi ngược.
Rào… rào… Mưa ụp xuống. Hơi nóng theo mưa bốc lên nồng nồng. Cửa của hàng quán bên đường nhanh chóng được khép lại. Người đi đường vội vã mặc áo mưa, nhiều người trú vào các hiên nhà. Những sợi mưa dày đặc theo nhau lao xuống. Tiếng mưa đổ xuống mái tôn ầm ầm hòa cùng tiếng ồ ồ của nước men theo lề đường tuôn xuống cống. Mặt đường vắng hẳn, chỉ còn những chiếc ô tô vẫn lặng lẽ đi trong màn mưa trắng xóa, cần gạt nước gạt lại gạt qua.
Mưa nhỏ dần. Đường phố lại nhộn nhịp trở lại. Người và xe lại nối đuôi nhau tỏa về các hướng. Mưa tạnh. Bầu trời quang đãng, không gian mát mẻ ai nấy hít căng lồng ngực không khí êm dịu ấy. Đường vẫn còn ướt và thỉnh thoảng vẫn còn những vòi nước chảy ồ ồ từ trần nhà nào đó xuống vệ đường.