=)) Viết bài văn về 1 lần mắc khuyết điểm lm cho thầy cô ( cha mẹ) bùn lòng
Ko sao chép mạng =))
0 bình luận về “=)) Viết bài văn về 1 lần mắc khuyết điểm lm cho thầy cô ( cha mẹ) bùn lòng
Ko sao chép mạng =))”
Là học sinh, chắc hẳn ai cx đã từng mắc lỗi và tôi cx vậy.
Có một sự việc mà tôi ân hận mãi mà đến nay tôi vẫn không thể quên. Hôm đó là ngày 20/10 mẹ tôi có cắm một lọ hoa rất đẹp để ở phòng khách. Nhưng vì ham chơi tôi đã chạy và làm vỡ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa mà mẹ mất công cả buổi chiều để cắm. Choang một cái. Bình hoa vỡ tan tành mà em thì không kịp trở tay. Cảm giác sợ hãi hiện lên Nước lênh láng dưới sàn, còn những bông hoa cúc vàng nằm la liệt trên mặt đất. Tôi thực sự lo lắng và sợ hãi. Phải làm sao bây giờ? Mẹ tôi rất thích bình hoa này. Nó lọ hoa mẹ cắm nhân ngày phụ nữ Việt Nam. Tôi sẽ phải nói với mẹ thế nào đây? Tôi đơ người ra suy nghĩ mất một lúc, tôi vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói thế nào với mẹ thì bỗng nhiên mẹ về tới. Tôi càng sợ hơn nhưng hình như chỉ cần nhìn qua lầ mẹ đã biết sự việc. Mẹ không quát mắng tôi như tôi nghĩ mà mẹ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng lần sau tôi phải chú ý hơn.
Từ đó tôi phải rút kinh nghiệm hơn chú ý không phạm sai lầm để không kiến mẹ buồn. Đó là sự việc mà tôi vẫn nhớ mãi. Mỗi việc xảy ra đều do lỗi của chính mình vậy nên sau mỗi lần như vậy tôi lại rút ra bài học cho bản thân
Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe lỗi lầm mà tôi gây ra khiến cho mẹ tôi phải buồn. Vào buổi chiều thứ 6 tuần trước, khi mẹ đi làm về tôi kêu mẹ tôi ra đánh cầu lông với tôi nhưng mẹ kêu mẹ mệt để hôm khác đánh. Tôi tức lên nói rằng:”mẹ không muốn đánh thì nói đi”. Sau câu nói đó mẹ rất là buồn,và tôi cũng đã suy nghĩ lại và nhận ra mình đã sai. Sau đó tôi vội vàng chạy tới xin lỗi mẹ vì hồi nãy mình đã la mẹ.
Là học sinh, chắc hẳn ai cx đã từng mắc lỗi và tôi cx vậy.
Có một sự việc mà tôi ân hận mãi mà đến nay tôi vẫn không thể quên. Hôm đó là ngày 20/10 mẹ tôi có cắm một lọ hoa rất đẹp để ở phòng khách. Nhưng vì ham chơi tôi đã chạy và làm vỡ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa mà mẹ mất công cả buổi chiều để cắm. Choang một cái. Bình hoa vỡ tan tành mà em thì không kịp trở tay. Cảm giác sợ hãi hiện lên Nước lênh láng dưới sàn, còn những bông hoa cúc vàng nằm la liệt trên mặt đất. Tôi thực sự lo lắng và sợ hãi. Phải làm sao bây giờ? Mẹ tôi rất thích bình hoa này. Nó lọ hoa mẹ cắm nhân ngày phụ nữ Việt Nam. Tôi sẽ phải nói với mẹ thế nào đây? Tôi đơ người ra suy nghĩ mất một lúc, tôi vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói thế nào với mẹ thì bỗng nhiên mẹ về tới. Tôi càng sợ hơn nhưng hình như chỉ cần nhìn qua lầ mẹ đã biết sự việc. Mẹ không quát mắng tôi như tôi nghĩ mà mẹ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng lần sau tôi phải chú ý hơn.
Từ đó tôi phải rút kinh nghiệm hơn chú ý không phạm sai lầm để không kiến mẹ buồn. Đó là sự việc mà tôi vẫn nhớ mãi. Mỗi việc xảy ra đều do lỗi của chính mình vậy nên sau mỗi lần như vậy tôi lại rút ra bài học cho bản thân
Hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe lỗi lầm mà tôi gây ra khiến cho mẹ tôi phải buồn. Vào buổi chiều thứ 6 tuần trước, khi mẹ đi làm về tôi kêu mẹ tôi ra đánh cầu lông với tôi nhưng mẹ kêu mẹ mệt để hôm khác đánh. Tôi tức lên nói rằng:”mẹ không muốn đánh thì nói đi”. Sau câu nói đó mẹ rất là buồn,và tôi cũng đã suy nghĩ lại và nhận ra mình đã sai. Sau đó tôi vội vàng chạy tới xin lỗi mẹ vì hồi nãy mình đã la mẹ.