0 bình luận về “Viết cảm nghĩ về một người thân ạ ?
Giúp em với ạ”
ình thân là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, là tình cảm được nảy sinh từ những con người có cùng huyết thống, máu mủ ruột già, tình cảm đó thật linh thiêng và người thân đối với em là những người quan trọng nhất.
Mẹ là người mang nặng đẻ đau, chín tháng mười ngày chịu bao khổ cực, vất vả để cho em được chào đời, được đến với cuộc sống muôn màu tươi đẹp như ngày hôm nay. Mẹ em năm nay 40 tuổi và hiện đang là một giáo viên tại trường trung học, ở tuổi của mẹ, các cô vẫn còn trẻ trung phơi phới, ăn diện chẳng khác các chị gái là bao nhưng mẹ em thì khác, mẹ em lại luôn thích làm cho mình già đi vài tuổi. Tuy vậy những nét đẹp trên khuôn mặt mẹ chẳng thể bị tuổi tác che giấu, mẹ có nụ cười má lúm đồng tiền mà cứ mỗi khi cười mẹ trông như cô gái đôi mươi, em đã từng ước ao mình sẽ có nụ cười giống mẹ nhưng tiếc rằng em lại chỉ có đôi má phúng phính. Một người giáo viên trung học như mẹ rất bận rộn, hàng ngày đi dạy trên trường, dạy thêm rồi khi về nhà lại trở thành một người nội trợ chu toàn, lo từng bữa ăn, quần áo, nhà cửa cho chồng cho con. Nhiều lúc em cảm giác như mẹ là một siêu nhân, làm nhiều mà không thấy kêu mệt, bao nhiêu việc vào tay mẹ cũng đâu ra đấy, ôm một núi việc vào người nhưng mẹ chẳng bao giờ cáu kỉnh hay quát mắng vu vơ. Mẹ rất hiểu và quan tâm đến từng người trong gia đình, mẹ luôn dịu dàng và nhẹ nhàng, dù có chuyện gì mẹ cũng giữ phong thái bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện. Ngay cả bố cũng có lúc phải tìm mẹ để than vãn, kể lể nhưng mẹ thì không, chẳng bao giờ mẹ để cho người khác lo lắng cho mình, mẹ luôn dõi theo và quan tâm từng li từng tí cho mọi người.
Mẹ là một người tuyệt vời và nếu như có một điều ước được trở thành hiện thực em sẽ ước mẹ mãi là mẹ của em, luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và yêu thương em.
Sau khi được học bài Mẹ tôi ở lớp. Trên đường về nhà, em cứ nhẩm mãi câu hát trong bài Mẹ yêu ơi:
Mẹ là vòng tay ấp ôm con qua những ngày đông Mẹ là dòng sông, để con tắm mát trưa hè Mẹ là rặng tre, che bóng con đi học về Mẹ là bờ đê, để con vui với cánh diều.
Mẹ làm bậc thang, để con bước lên đỉnh cao Mẹ là ánh sao, để con ước ao bao điều Mẹ làm thật nhiều, chỉ mong con yêu thành công Mẹ chỉ ước mong, cho mai sau con sẽ nên người.
Những câu hát ấy, cùng hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi, khiến em nghĩ đến người mẹ yêu quý của mình.
Mẹ em là một người phụ nữ nông thôn chất phác, hiền lành. Mẹ em năm nay 40 tuổi, với thân hình cao, gầy, chắc chắn. Vì thường xuyên làm các công việc nhà nông, nên mẹ em có làn da rám nắng và đôi bàn tay nứt nẻ. Thế nhưng đối với em, mẹ vẫn là người đẹp nhất. mẹ có mái tóc đen dài, hơi khô do những tháng ngày vất vả ngoài đồng. Để tiện cho công việc, mẹ em thường búi gọn lại ở phía sau. Điểm đặc biệt nhất ở mẹ em, chính là đôi mắt. Đôi mắt của mẹ đen láy, sáng rọi. Khi mẹ nhìn vào ai cũng khiến người ta cảm nhận được ngay những tình cảm chân thành, nồng đượm.
Hằng ngày, mẹ thường mặc rất đơn giản, khi đi làm mẹ thường mặc những bộ quần áo bảo hộ, đôi ủng và nón lá. Nhưng mỗi khi có việc quan trọng, hay đi đâu chơi, mẹ em cũng mặc những chiếc váy trông rất đẹp. Sở thích và cũng là việc mẹ em giỏi nhất, chính là trồng hoa. Trước sân nhà em, có trồng rất nhiều loại hoa, từ những loài hoa được nhiều người yêu quý như hoa hồng, hoa loa kèn, hoa cẩm chướng… đến cả những loài hoa nhỏ không tên. Bất kì ai đến nhà em cũng phải trầm trồ trước khu vườn ngập tràn sắc hoa của mẹ em cả. Và ai muốn xin giống hoa hay hỏi kinh nghiệm, thì mẹ em luôn sẵn sàng chia sẻ. Cũng vì tính cách hiền lành, thân thiện, luôn quan tâm, giúp đỡ người khác nên mẹ em được bà con làng xóm yêu quý lắm.
Có một lần, lúc chạy nhảy trong sân, em bất cẩn vấp ngã, làm nát luống hoa nhỏ mẹ mới trồng. Luống hoa ấy nghe mẹ bảo là quý lắm, mẹ phải chờ đến phiên chợ của huyện bên, đi xa cả nửa ngày mới mua được. Lúc ấy, em rất sợ, nên òa khóc nức nở. mẹ em nghe tiếng khóc liền chạy ra. Nhìn những khóm hoa nhỏ bé dập nát, mẹ liền hiểu chuyện gì đã xảy ra. Lúc đó, em đã sẵn sàng cho lời quát mắng của mẹ. Thế nhưng, mẹ em lại chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc em, kiểm tra xem có vết thương nào không, rồi nói:
– Thôi, con nín đi nào. Con có bị thương ở chỗ nào không?
– Dạ con không ạ, nhưng khóm hoa mẹ vừa trồng bị con làm hỏng mất rồi. mẹ cứ mắng con đi.
Nghe em nói vậy, mẹ liền bật cười:
– Trời, làm mẹ tưởng chuyện gì. Hoa tuy quý, nhưng với mẹ, con mới là quan trọng nhất. Mẹ sẽ không mắng con đâu.
– Thật ạ? – Em hỏi lại mẹ.
– Đương nhiên rồi.
Sau đó, mẹ liền tìm những nhánh hoa còn nguyên vẹn và trồng lại. Nhìn bóng lưng mẹ lúc ấy, em cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết tình yêu thương lớn lao của mẹ. Mẹ luôn yêu thương, quan tâm, che chở cho con hơn bất cứ ai trên thế giới này. Vì thế, mẹ là người phụ nữ mà không ai có thể thay thế được.
Càng suy nghĩ, em lại càng thấy nhớ mẹ. Em chạy vội để về nhà sớm với mẹ thân yêu.
ình thân là một thứ tình cảm thiêng liêng, cao quý, là tình cảm được nảy sinh từ những con người có cùng huyết thống, máu mủ ruột già, tình cảm đó thật linh thiêng và người thân đối với em là những người quan trọng nhất.
Mẹ là người mang nặng đẻ đau, chín tháng mười ngày chịu bao khổ cực, vất vả để cho em được chào đời, được đến với cuộc sống muôn màu tươi đẹp như ngày hôm nay. Mẹ em năm nay 40 tuổi và hiện đang là một giáo viên tại trường trung học, ở tuổi của mẹ, các cô vẫn còn trẻ trung phơi phới, ăn diện chẳng khác các chị gái là bao nhưng mẹ em thì khác, mẹ em lại luôn thích làm cho mình già đi vài tuổi. Tuy vậy những nét đẹp trên khuôn mặt mẹ chẳng thể bị tuổi tác che giấu, mẹ có nụ cười má lúm đồng tiền mà cứ mỗi khi cười mẹ trông như cô gái đôi mươi, em đã từng ước ao mình sẽ có nụ cười giống mẹ nhưng tiếc rằng em lại chỉ có đôi má phúng phính. Một người giáo viên trung học như mẹ rất bận rộn, hàng ngày đi dạy trên trường, dạy thêm rồi khi về nhà lại trở thành một người nội trợ chu toàn, lo từng bữa ăn, quần áo, nhà cửa cho chồng cho con. Nhiều lúc em cảm giác như mẹ là một siêu nhân, làm nhiều mà không thấy kêu mệt, bao nhiêu việc vào tay mẹ cũng đâu ra đấy, ôm một núi việc vào người nhưng mẹ chẳng bao giờ cáu kỉnh hay quát mắng vu vơ. Mẹ rất hiểu và quan tâm đến từng người trong gia đình, mẹ luôn dịu dàng và nhẹ nhàng, dù có chuyện gì mẹ cũng giữ phong thái bình tĩnh để giải quyết mọi chuyện. Ngay cả bố cũng có lúc phải tìm mẹ để than vãn, kể lể nhưng mẹ thì không, chẳng bao giờ mẹ để cho người khác lo lắng cho mình, mẹ luôn dõi theo và quan tâm từng li từng tí cho mọi người.
Mẹ là một người tuyệt vời và nếu như có một điều ước được trở thành hiện thực em sẽ ước mẹ mãi là mẹ của em, luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và yêu thương em.
chúc bạn hok tốt
xin câu trả lời hay nhất
Sau khi được học bài Mẹ tôi ở lớp. Trên đường về nhà, em cứ nhẩm mãi câu hát trong bài Mẹ yêu ơi:
Mẹ là vòng tay ấp ôm con qua những ngày đông
Mẹ là dòng sông, để con tắm mát trưa hè
Mẹ là rặng tre, che bóng con đi học về
Mẹ là bờ đê, để con vui với cánh diều.
Mẹ làm bậc thang, để con bước lên đỉnh cao
Mẹ là ánh sao, để con ước ao bao điều
Mẹ làm thật nhiều, chỉ mong con yêu thành công
Mẹ chỉ ước mong, cho mai sau con sẽ nên người.
Những câu hát ấy, cùng hình ảnh người mẹ trong văn bản Mẹ tôi, khiến em nghĩ đến người mẹ yêu quý của mình.
Mẹ em là một người phụ nữ nông thôn chất phác, hiền lành. Mẹ em năm nay 40 tuổi, với thân hình cao, gầy, chắc chắn. Vì thường xuyên làm các công việc nhà nông, nên mẹ em có làn da rám nắng và đôi bàn tay nứt nẻ. Thế nhưng đối với em, mẹ vẫn là người đẹp nhất. mẹ có mái tóc đen dài, hơi khô do những tháng ngày vất vả ngoài đồng. Để tiện cho công việc, mẹ em thường búi gọn lại ở phía sau. Điểm đặc biệt nhất ở mẹ em, chính là đôi mắt. Đôi mắt của mẹ đen láy, sáng rọi. Khi mẹ nhìn vào ai cũng khiến người ta cảm nhận được ngay những tình cảm chân thành, nồng đượm.
Hằng ngày, mẹ thường mặc rất đơn giản, khi đi làm mẹ thường mặc những bộ quần áo bảo hộ, đôi ủng và nón lá. Nhưng mỗi khi có việc quan trọng, hay đi đâu chơi, mẹ em cũng mặc những chiếc váy trông rất đẹp. Sở thích và cũng là việc mẹ em giỏi nhất, chính là trồng hoa. Trước sân nhà em, có trồng rất nhiều loại hoa, từ những loài hoa được nhiều người yêu quý như hoa hồng, hoa loa kèn, hoa cẩm chướng… đến cả những loài hoa nhỏ không tên. Bất kì ai đến nhà em cũng phải trầm trồ trước khu vườn ngập tràn sắc hoa của mẹ em cả. Và ai muốn xin giống hoa hay hỏi kinh nghiệm, thì mẹ em luôn sẵn sàng chia sẻ. Cũng vì tính cách hiền lành, thân thiện, luôn quan tâm, giúp đỡ người khác nên mẹ em được bà con làng xóm yêu quý lắm.
Có một lần, lúc chạy nhảy trong sân, em bất cẩn vấp ngã, làm nát luống hoa nhỏ mẹ mới trồng. Luống hoa ấy nghe mẹ bảo là quý lắm, mẹ phải chờ đến phiên chợ của huyện bên, đi xa cả nửa ngày mới mua được. Lúc ấy, em rất sợ, nên òa khóc nức nở. mẹ em nghe tiếng khóc liền chạy ra. Nhìn những khóm hoa nhỏ bé dập nát, mẹ liền hiểu chuyện gì đã xảy ra. Lúc đó, em đã sẵn sàng cho lời quát mắng của mẹ. Thế nhưng, mẹ em lại chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc em, kiểm tra xem có vết thương nào không, rồi nói:
– Thôi, con nín đi nào. Con có bị thương ở chỗ nào không?
– Dạ con không ạ, nhưng khóm hoa mẹ vừa trồng bị con làm hỏng mất rồi. mẹ cứ mắng con đi.
Nghe em nói vậy, mẹ liền bật cười:
– Trời, làm mẹ tưởng chuyện gì. Hoa tuy quý, nhưng với mẹ, con mới là quan trọng nhất. Mẹ sẽ không mắng con đâu.
– Thật ạ? – Em hỏi lại mẹ.
– Đương nhiên rồi.
Sau đó, mẹ liền tìm những nhánh hoa còn nguyên vẹn và trồng lại. Nhìn bóng lưng mẹ lúc ấy, em cảm nhận rõ ràng hơn bao giờ hết tình yêu thương lớn lao của mẹ. Mẹ luôn yêu thương, quan tâm, che chở cho con hơn bất cứ ai trên thế giới này. Vì thế, mẹ là người phụ nữ mà không ai có thể thay thế được.
Càng suy nghĩ, em lại càng thấy nhớ mẹ. Em chạy vội để về nhà sớm với mẹ thân yêu.