Viết cảm nhận cho đoạn thơ sau:
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
(Cô giáo lớp em- Nguyễn Xuân Sanh)
Viết cảm nhận cho đoạn thơ sau:
Cô dạy em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
(Cô giáo lớp em- Nguyễn Xuân Sanh)
Trong những năm tháng học trò, có lẽ, con người ta nhớ nhất chính là hình ảnh cô giáo dạy mình tập đọc, tập viết. Đó chính là những nét bút đầu tiên trong cuộc đời. Cô nhẹ nhàng uốn nắn, hướng dẫn các em viết từng chữ, từng câu. Đôi khi đáp lại đó chỉ là những nét viết nghuệch ngoạc không đầu, không cuối. Nhưng cô vẫn mỉm cười và chỉ bảo các em dần dần.
Cô giáo em tập viết
Gió đưa thoảng hương nhài
Nắng ghé vào cửa lớp
Xem chúng em học bài.
Chính thiên nhiên cũng như đang giao hòa với những giờ giảng bài của cô. Động từ “thoảng” với nghĩa là nhẹ nhàng cũng chính là một trong những sự tinh tế của nhà thơ. Bởi cô giáo chính là một người mẹ vô cùng dịu dàng và tình cảm. Chỉ mong sao, các em cố gắng học hành để mai sau trở thành những chủ nhân tương lai của Tổ quốc, góp phần xây dựng đất nước ngày một giàu đẹp.
Chúc bạn học tốt!
Với việc sử dụng rộng rãi nghệ thuật so sánh cả trong khổ thơ vừa qua cho thấy được sự tò mò của nắng và gió . Có lẽ rằng giọng của cô giáo ngọt ngào khuyên nhủ các bạn học sinh chăm chỉ viết bài hay sao mà gió đã đưa thoảng mùi nhài đầy ngào ngạt mà thơm nức mũi vào trong lớp tiếp sức cho các bạn học sinh cố gắng học tập để mai sau xây dựng đất nước ngày càng phát triển hơn . Từ đó mà tác giả đã khắc hoạ lại hình ảnh người cô cầm bút dịu dàng dạy chúng ta tập viết đầy đẹp đẽ mà vô cùng sâu sắc .