viết cho em bài văn miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu #lưu ý: 0 chép mạng tối thiểu 90 dòng viết tốt đc sao and vote

viết cho em bài văn miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu
#lưu ý:
0 chép mạng
tối thiểu 90 dòng
viết tốt đc sao and vote

0 bình luận về “viết cho em bài văn miêu tả hàng phượng vĩ và tiếng ve kêu #lưu ý: 0 chép mạng tối thiểu 90 dòng viết tốt đc sao and vote”

  1. Mùa xuân trôi qua với biết bao luyến tiếc, người ta từ biệt những cuộc du xuân, từ những sắc hoa rực rỡ để đến với mùa hè đầy những niềm vui. Dẫu không rực rỡ như những sắc hoa ngày xuân, nhưng màu đỏ của hoa phượng cùng âm thanh của những chú ve lại làm mùa trở nên sôi động và nhộn nhịp hẳn lên.

    Cứ mỗi độ hè về là hàng phượng vĩ trước sân lại bắt đầu nhộn nhịp. Những cánh hoa đỏ thắm lấp ló sau những tán lá xanh như vẻ đẹp dịu dàng, e ấp của những cô gái trẻ. Hoa phượng không mọc đơn lẻ mà mọc thành những chùm rất to. Những cánh hoa xòa ra như những chú bướm theo gió đập cánh bay vào không trung.

    Cây phượng có thân hình sần sùi, gốc cây to lắm, chừng hai vòng tay ôm mới xuể. Ấy vậy mà những lần hoa nở, không biết bằng cách nào học sinh có thể trèo lên cây để hái hoa mang về để vào trong vở. Lá của cây phượng rất nhỏ, mọc trên những tán to, mỗi lần có cơn gió thổi qua, những chiếc lá rời cành rơi lả tả như những hạt tuyết xanh. Đứng từ xa nhìn lại tưởng tượng như có một cơn mưa xanh tươi mơn mởn.

    Mùa thi đến cũng là lúc cây phượng thay lá, lúc ấy thây cây to lớn, sần sùi kia chỉ còn lốm đốm những mảng xanh xanh màu lá nhưng trái lại, còn có thêm màu xanh của những nụ hoa e ấp chứ đựng cánh hoa rực rỡ. Chẳng bao lâu, từ những nụ hoa xanh ngắt, những bông hoa bung nở, làm rợn ngợp cả vùng trời. Những cánh hoa phượng rơi trên sân đỏ thắm, những cánh hoa phượng được dùng làm quà để tặng nhau, được ép vào trang vở tạo hình những con bướm xõa cánh tung bay giữ ngày hè.

    Điều đặc biệt ở ngôi trường tôi chính là phượng vĩ không đơn độc mà được mọc thành hàng. Một hàng phượng thẳng tắp hai bên đường như những con người cần mẫn, những vị “khai quốc công thần” gắn bó hàng chục năm với ngôi trường trăm tuổi. Họ đứng lặng lẽ, âm thầm chứng kiến những thăng trầm, biến động. Biết bao mùa thay lá trôi qua, biết bao lớp học trò đã trưởng thành, tốt nghiệp, biết bao nụ hoa mà hàng phượng vĩ hiến dâng cho cuộc đời. Tất cả dường như trở thành ký ức khó phai cho bất cứ ai đã từng đến, từng ngắm nhìn, từng nô đùa, từng ngồi dưới tán phượng lắng nghe tiếng ve kêu.

    Thật vậy, cứ mỗi độ hè về là cây phượng lại trở thành ngôi nhà lý tưởng cho hàng trăm, hàng ngàn chú ve không biết từ nơi nào dọn lại. Tiếng ve réo rắt như thúc giục mùa hè mau đến nhanh hơn để cô cậu học trò lại được nghỉ ngơi, chơi đùa cùng tiếng ve và hàng phượng vĩ.

    Tiếng ve không bao giờ vang lên đơn độc mà mỗi khi cất lên, nó như một dàn đồng ca cất lên khúc hát thân thương mà có lần chúng ta từng được học trong tiết âm nhạc: “Khắp phố phường tiếng ve kêu hè hè hè. Và trong những tàn lá, tiếng ve kêu hè hè hè”. Có khi người ta cảm thấy ồn ào, phiền phức, nhưng khi đến hết hè rồi, người ta lại cảm thấy nôn nào và nhớ tiếng kêu ấy vô cùng.

    Nhớ vote cho mình nhaaaa

    Bình luận
  2. Đứng bên cổng trường em là cây phượng già. Một buổi trưa tháng năm, em ngồi dưới gốc phượng, ngắm nhìn những đóa hoa thắm tươi như báo hiệu một mùa hè nữa lại bắt đầu.

    Cây phượng đã già lắm rồi, nghe bác bảo vệ kể lại, ngày xây dựng ngôi trường này, thầy hiệu trưởng đã trồng cây phượng làm kỷ niệm. Hai mươi năm trôi qua, cây phượng đã hai mươi tuổi. Cây đứng giang rộng cánh tay che chở cho chúng em dưới bóng mát của mình. Dưới gốc phượng, một cái rễ lớn, ngoằn ngoèo uốn lượn trông như con rắn đang trườn. Lớp da phong sương bạc phếch như màu đất ải. Quanh gốc cây giờ đã được xây một cái vòng tròn có đường kính năm mét. Bờ gạch xây giữ đất gốc được láng xi măng cho chúng em ngồi chơi. Buổi trưa ngồi trên bờ gạch, chúng em thích thú ngắm cây phượng tỏa bóng mát cho sân chơi. Cái thân nó đã đẫy vòng tay của em, sần sùi, cằn cỗi. Phần dưới gốc tròn vo làm ta ngỡ nó sẽ cao vút lên nhưng không, chỉ khoảng hơn hai mét là nó phân ra làm hai, rồi từ hai phần thân ấy các cành đua nhau mọc ra xiên chéo lên, đâm xòe về các phía. Tán phượng xòe rộng ra như một cái ô che mát cả một góc sân, chim đậu làm tổ trên đó, suốt ngày đua nhau hót líu lo. Từ những cành nhánh, lá phượng xòe ra với một bộ xương lá đều đặn đối xứng nhau. Trên các xương lá đó các phiến lá lại xòe ra đối xứng. Giữa vùng trời mênh mông, giữa đám lá xanh um, những đóa phượng nổi bật lên, rực lửa kiêu sa dưới ánh nắng hạ; tươi mát dịu dàng vào những buổi chiều tắt nắng; xinh xắn dễ thương vào những buổi sáng trong mát. Bây giờ đang mùa hè, các cành nở bung chùm hoa như lửa đỏ chói chang. Mỗi cánh hoa như cánh bướm bay. Một chùm hoa trong gió như bướm kết chùm lại. Hè còn về là phượng còn nở, là còn một khung trời trong sáng dành cho tuổi thơ, là còn những trang lưu bút với những dòng chữ xinh xắn, với lời lẽ ngây thơ nhưng chứa chan biết bao cảm xúc. Bỗng nhiên không khí chợt xôn xao hẳn lên khi trên tán cây con ve sầu cất tiếng. Tiếng ve inh ỏi. Một con ve kêu, hai con ve kêu… cả một dàn nhạc ve sầu lên tiếng. Tán phượng say nồng những cành mềm rung rinh màu lá xanh hoa đỏ. Sau mùa thi cử, những cánh bướm làm bằng hoa phượng lại hay lượn trong các quyển lưu bút học trò.

    Bóng tán lá xanh sáng hôm nay bỗng hừng hực sắc đỏ nôn nao. Sắc đỏ nhập nhòa trong tâm trí em dòng mực đỏ lời phê, điểm số của thầy giáo, cô giáo, sắc đỏ của hoa phượng bên màu đỏ mái ngói ngôi trường như thì thầm nói: Mùa nghỉ hè nữa lại về.

    Nhớ cho tui 5 sao nha 

    Bình luận

Viết một bình luận