Viết đoạn văn 12 đến 15 dòng tả người thân của em đang làm việc ( no copy mạng )
0 bình luận về “Viết đoạn văn 12 đến 15 dòng tả người thân của em đang làm việc ( no copy mạng )”
Chiều chủ nhật nào cũng vậy, bố em đều dành chút ít thời gian ra vườn chăm sóc cây. Cây nào bố trồng cũng tươi tốt, cho quả ngọt, hoa thơm. Bố em đã hơn 40 tuổi nhưng sức khoẻ vẫn không thua gì chàng trai tuổi đôi mươi. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay, bố em quyết định bón phân và tưới nước cho cây. Bố mặc quần đùi, áo thun ngắn tay đã cũ rồi vác bao phân và cầm cuốc ra vườn. Bố đào một gốc ở hốc cây rồi rắc phân xuống, sau đó lấp lại rồi tưới nước lên. Xong việc, bố lại đi nhổ cỏ ở khu trồng rau rồi cuốc đất tơi xốp để chuẩn bị gieo luống mới. Chủ mới thoáng một cái mà bố đã cuốc xong, hàng nào hàng nấy thẳng tăp tắp. Nghe em nói thích ăn rau cải nên bố đã bảo mẹ mua hạt giống cải về trồng. Bố mở gói hạt giống ra rồi cẩn thận gieo hạt xuống đất, sau đó lấp đất lại rồi tưới lên một lượng nước vừa đủ để cây lên mầm. Thế là vài hôm nữa em sẽ có rau sạch để ăn rồi! Chiều chủ nhật của bói trôi qua êm đềm như thế đấy.
Năm nay mẹ em mới hơn 30 tuổi, nhưng khuôn mặt của mẹ lại có vẻ già hơn tuổi của mình. Trên gương mặt tròn đầy vẻ nhân từ phúc hậu, nơi khóe mắt đã in hằn nhiều vết chân chim củathời gian. Đôi môi mẹ luôn mỉm cười dù có nhiều khi em làm việc sai, mẹ vẫn nhẹ nhàng dạy bảo mà mẹ không hề nổi giận hay la mắng em. Mái tóc mẹ đen như gỗ mun, dài ngang lưng, nhìn từ xa mẹ như một thiếu nữ với suối tóc dài, nhưng khi mẹ làm việc lại khác, đôi bàn tay mẹ nhanh nhẹn búi mái tóc lên cao rồi quay ra làm việc rất nhanh. Vơi dáng người trung bình nhưng hơi gầy, tuy vậy, lúc mẹ làm việc thì không ai chê trách được gì hết. Đối với gia đình mình, mẹ là người phụ nữ hết sức chu đáo và tươm tất. Mẹ luôn cho bố con chúng em từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Những lúc em ốm, mẹ chăm sóc em từng li từng tí, mẹ mua thuốc cho em uống, cả đêm không ngủ để đắp khăn hạ sốt cho em, nấu cho em bát cháo giải cảm. Với em, mẹ vừa là bác sĩ, vừa là người thầy giáo đầu tiên của em. Ngoài ra, mẹ như một cuốn từ điển bách khoa toàn thư trong nhà, từ việc nhỏ tới việc lớn.
Em chỉ ước mình lớn thật nhanh để có thể giúp mẹ, làm những việc vặt để mẹ đỡ mệt hơn. Em sẽ cố gắng tập nấu cơm, làm đồ ăn để nấu cho mẹ những bữa cơm ngon nhất.????
Chiều chủ nhật nào cũng vậy, bố em đều dành chút ít thời gian ra vườn chăm sóc cây. Cây nào bố trồng cũng tươi tốt, cho quả ngọt, hoa thơm. Bố em đã hơn 40 tuổi nhưng sức khoẻ vẫn không thua gì chàng trai tuổi đôi mươi. Bàn tay bố to, cánh tay rắn chắc, nổi cuồn cuộn bắp thịt. Chiều nay, bố em quyết định bón phân và tưới nước cho cây. Bố mặc quần đùi, áo thun ngắn tay đã cũ rồi vác bao phân và cầm cuốc ra vườn. Bố đào một gốc ở hốc cây rồi rắc phân xuống, sau đó lấp lại rồi tưới nước lên. Xong việc, bố lại đi nhổ cỏ ở khu trồng rau rồi cuốc đất tơi xốp để chuẩn bị gieo luống mới. Chủ mới thoáng một cái mà bố đã cuốc xong, hàng nào hàng nấy thẳng tăp tắp. Nghe em nói thích ăn rau cải nên bố đã bảo mẹ mua hạt giống cải về trồng. Bố mở gói hạt giống ra rồi cẩn thận gieo hạt xuống đất, sau đó lấp đất lại rồi tưới lên một lượng nước vừa đủ để cây lên mầm. Thế là vài hôm nữa em sẽ có rau sạch để ăn rồi! Chiều chủ nhật của bói trôi qua êm đềm như thế đấy.
Xin 5* kèm CTLHN ạ!
Năm nay mẹ em mới hơn 30 tuổi, nhưng khuôn mặt của mẹ lại có vẻ già hơn tuổi của mình. Trên gương mặt tròn đầy vẻ nhân từ phúc hậu, nơi khóe mắt đã in hằn nhiều vết chân chim của thời gian. Đôi môi mẹ luôn mỉm cười dù có nhiều khi em làm việc sai, mẹ vẫn nhẹ nhàng dạy bảo mà mẹ không hề nổi giận hay la mắng em. Mái tóc mẹ đen như gỗ mun, dài ngang lưng, nhìn từ xa mẹ như một thiếu nữ với suối tóc dài, nhưng khi mẹ làm việc lại khác, đôi bàn tay mẹ nhanh nhẹn búi mái tóc lên cao rồi quay ra làm việc rất nhanh. Vơi dáng người trung bình nhưng hơi gầy, tuy vậy, lúc mẹ làm việc thì không ai chê trách được gì hết. Đối với gia đình mình, mẹ là người phụ nữ hết sức chu đáo và tươm tất. Mẹ luôn cho bố con chúng em từng bữa ăn, từng giấc ngủ. Những lúc em ốm, mẹ chăm sóc em từng li từng tí, mẹ mua thuốc cho em uống, cả đêm không ngủ để đắp khăn hạ sốt cho em, nấu cho em bát cháo giải cảm. Với em, mẹ vừa là bác sĩ, vừa là người thầy giáo đầu tiên của em. Ngoài ra, mẹ như một cuốn từ điển bách khoa toàn thư trong nhà, từ việc nhỏ tới việc lớn.
Em chỉ ước mình lớn thật nhanh để có thể giúp mẹ, làm những việc vặt để mẹ đỡ mệt hơn. Em sẽ cố gắng tập nấu cơm, làm đồ ăn để nấu cho mẹ những bữa cơm ngon nhất.????