0 bình luận về “Viết đoạn văn 15 câu biểu cảm về cây xoài”
Cứ mỗi lần về quê, nhìn vào góc vườn nhỏ, nhìn vào dưới bóng cây xoài, tôi lại thấy nhớ về tuổi thơ của tôi, nhớ về một thời thơ ấu gắn liền với nó. Cây xoài sở hữu một vẻ đẹp hút hồn đầy thu hút. Thân cây sần sùi, nhưng lại là chỗ dựa ấm áp cho tôi, là nơi đẻ tôi tránh nắng giữa trưa hè nắng nóng. Bóng cây ngày ấy là nơi cho tôi vui đùa cùng đám bạn cùng lứa, là nơi để nhâm nhi quà chiều, là nơi để nhìn ngắm bầu trời quang đãng, mọi thứ bên cây xoài sao lại trở nên yên bình đến thế? Cứ mỗi năm, đến mùa, là cả gia đình tôi lại có trái xoài thơm đẻ ăn, trái xoài màu vàng đầy quyến rũ, hương thơm ngạt ngào bay khắp vườn. Mỗi lần có chuyện gì buồn, là tôi lại đi ra và trút bầu tâm sự. Cây xoài là một người bạn tốt, nó lắng nghe và thấu hiểu cho tôi từng câu chuyện, và là người bạn tốt nên xoài ấy cũng ko bao giờ hé lộ bí mật của tôi, và cứ thỉnh thoảng lại xòe tán lá ra hay biếu hoa quả cho tôi nhằm an ủi cho nỗi sầu của tôi. Cứ mỗi lần đông đến, gió về,là nó lại một mình chống chọi lại cơn bão, cơn mưa, và sau mọi thứ, là nó lại vươn lên, xòe lá ra đón gió, đón nắng sớm. Trong khu vườn, có bao loài cây đẹp hơn cây xoài, nhưng vì sao tôi lại dành nhiều tình cảm cho nó như vậy, phải chăng là vì sự hi sinh vì tôi, phải chăng là người bạn để tôi có thể chia sẻ nỗi buồn, vui, phải chăng là sự an ủi mỗi lúc tôi cần, nhưng sự đáp lại từ tôi có chăng chỉ là sự lạnh lùng, nương tựa vào nó. Cây xoài là kỉ niệm đã gắn bó với khoảng thời gian mà tôi lớn lên, tôi còn mong muốn nào hơn ước mơ cùng nó khôn lớn, trải qua khó khăn cuộc đời, đó là niềm hạnh phúc mà tôi chẳng bao giờ tả hết được.
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều loài cây ăn quả. Nào là cây nhãn, cây bưởi, cây vải,… nhưng em thích nhất là cây xoài được ông em trồng từ lâu lắm rồi. Vì được ông em trông từ rất lâu rồi nên bây giờ, cây trông rất to và cao, tán lá rộng tỏa ra che kín cả một góc vườn. Rễ cây cắm sâu xuống đất, hút chất dinh dưỡng từ đất để nuôi cây. Thân cây có màu nâu sần sùi. Cành lá xum xuê, toả ra to như một chiếc ô khổng lồ. Lá xoài cứng, xanh thẫm, thon dài, xanh tốt quanh năm. Nổi lên trên bề mặt lá là những đường gân như những khúc xương cá. Hoa xoài có màu trắng ngà, nhỏ li ti, mọc thành từng chùm, nở vào cuối mùa đông. Ban đầu, những quả xoài mọc ra, nhỏ bằng cái nắm tay trẻ con. Rồi ngày tháng qua đi, những quả xoài lớn dần, trông vui mắt như đàn gà mẹ đông con. Cây xoài lúc nào cũng cho quả sai trĩu cành, những quả xoài vàng ươm, to tròn, tỏa hương thơm ngọt dịu trong không gian. Quả xoài ăn rất ngon. Xoài non hay xoài xanh chấm với muối ớt thì ngon tuyệt vời. Trải qua bao nhiêu năm, đến bây giờ cây xoài vẫn xanh tốt và luôn cho quả đều đặn mỗi dịp. Em rất yêu mến cây xoài nhà em. Cây xoài đã lưu giữ bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ em.
Cứ mỗi lần về quê, nhìn vào góc vườn nhỏ, nhìn vào dưới bóng cây xoài, tôi lại thấy nhớ về tuổi thơ của tôi, nhớ về một thời thơ ấu gắn liền với nó. Cây xoài sở hữu một vẻ đẹp hút hồn đầy thu hút. Thân cây sần sùi, nhưng lại là chỗ dựa ấm áp cho tôi, là nơi đẻ tôi tránh nắng giữa trưa hè nắng nóng. Bóng cây ngày ấy là nơi cho tôi vui đùa cùng đám bạn cùng lứa, là nơi để nhâm nhi quà chiều, là nơi để nhìn ngắm bầu trời quang đãng, mọi thứ bên cây xoài sao lại trở nên yên bình đến thế? Cứ mỗi năm, đến mùa, là cả gia đình tôi lại có trái xoài thơm đẻ ăn, trái xoài màu vàng đầy quyến rũ, hương thơm ngạt ngào bay khắp vườn. Mỗi lần có chuyện gì buồn, là tôi lại đi ra và trút bầu tâm sự. Cây xoài là một người bạn tốt, nó lắng nghe và thấu hiểu cho tôi từng câu chuyện, và là người bạn tốt nên xoài ấy cũng ko bao giờ hé lộ bí mật của tôi, và cứ thỉnh thoảng lại xòe tán lá ra hay biếu hoa quả cho tôi nhằm an ủi cho nỗi sầu của tôi. Cứ mỗi lần đông đến, gió về,là nó lại một mình chống chọi lại cơn bão, cơn mưa, và sau mọi thứ, là nó lại vươn lên, xòe lá ra đón gió, đón nắng sớm. Trong khu vườn, có bao loài cây đẹp hơn cây xoài, nhưng vì sao tôi lại dành nhiều tình cảm cho nó như vậy, phải chăng là vì sự hi sinh vì tôi, phải chăng là người bạn để tôi có thể chia sẻ nỗi buồn, vui, phải chăng là sự an ủi mỗi lúc tôi cần, nhưng sự đáp lại từ tôi có chăng chỉ là sự lạnh lùng, nương tựa vào nó. Cây xoài là kỉ niệm đã gắn bó với khoảng thời gian mà tôi lớn lên, tôi còn mong muốn nào hơn ước mơ cùng nó khôn lớn, trải qua khó khăn cuộc đời, đó là niềm hạnh phúc mà tôi chẳng bao giờ tả hết được.
Trong vườn nhà em trồng rất nhiều loài cây ăn quả. Nào là cây nhãn, cây bưởi, cây vải,… nhưng em thích nhất là cây xoài được ông em trồng từ lâu lắm rồi. Vì được ông em trông từ rất lâu rồi nên bây giờ, cây trông rất to và cao, tán lá rộng tỏa ra che kín cả một góc vườn. Rễ cây cắm sâu xuống đất, hút chất dinh dưỡng từ đất để nuôi cây. Thân cây có màu nâu sần sùi. Cành lá xum xuê, toả ra to như một chiếc ô khổng lồ. Lá xoài cứng, xanh thẫm, thon dài, xanh tốt quanh năm. Nổi lên trên bề mặt lá là những đường gân như những khúc xương cá. Hoa xoài có màu trắng ngà, nhỏ li ti, mọc thành từng chùm, nở vào cuối mùa đông. Ban đầu, những quả xoài mọc ra, nhỏ bằng cái nắm tay trẻ con. Rồi ngày tháng qua đi, những quả xoài lớn dần, trông vui mắt như đàn gà mẹ đông con. Cây xoài lúc nào cũng cho quả sai trĩu cành, những quả xoài vàng ươm, to tròn, tỏa hương thơm ngọt dịu trong không gian. Quả xoài ăn rất ngon. Xoài non hay xoài xanh chấm với muối ớt thì ngon tuyệt vời. Trải qua bao nhiêu năm, đến bây giờ cây xoài vẫn xanh tốt và luôn cho quả đều đặn mỗi dịp. Em rất yêu mến cây xoài nhà em. Cây xoài đã lưu giữ bao kỉ niệm đẹp của tuổi thơ em.
chúc học tốt