viết đoạn văn 5-7 câu kể kỉ niệm của mình với thầy cô
0 bình luận về “viết đoạn văn 5-7 câu kể kỉ niệm của mình với thầy cô”
Cho đến bây giờ tôi không thể nào quên ngày đó. Vào lúc , khi chuẩn bị về nhà cô giáo tôi có nhắc các em nhớ học thuộc bài và thật kĩ nhé . Cả lớp vang lên rất to “Vâng ạ “Đêm hôm đó đang chuẩn bị học thì mấy đứa trẻ nhà bên cảnh mời đi no – en lúc đó tôi mới nhớ ra thì ra hốm này là no – en .Nhưng mấy đứa trẻ nói mãi lúc đó tôi mới nghĩ chắc tí nữa chơi hơi nhanh rồi nề rồi tôi nói ” ừ anh sẽ đi cùng các em nhé ” .Vì quá mải chơi nên tôi quên mất .Khi đến đêm quá khuyê không thể học được nữa . Đầu tôi lại lóe ra sang mai dậy thật sớm rồi học là được ấy mà .Tưởng mọi truyện đã ổn thỏa nhưng không sang mai tôi dậy muộn quá không học được mặt buồn bã đi học.Khi đến lúc kiểm tra tưởng cô sẽ không gọi mình à cô nói ” Mời em abc lên để cô kiểm trả bài nào ” .Lúc đó tôi nghĩ thôi xong rồi.Đến lên người tôi dun không thể nào tả đuọc và nói :em xin lỗi cô em không thuộc bài ” .Tưởng cô sẽ chửi và cho điểm kem mà cô nói ” em cố gắng lần sau nha ” .Lúc đó tôi mới bật khóc lên.
Kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên chính là cô giáo, người mẹ dịu hiền thứ 2 của tôi. Tôi nhớ nhất là những lúc cô giảng bài,dạy tôi học, chỉ tôi tập viết ,dạy dỗ tôi nên người. Người mẹ hiền dịu ấy lúc nào cũng hiện trong trí nhớ tôi. Nhớ mãi nụ cười ấy của cô , tiếng nói hiền dịu.Mong sao cô mãi khỏe mạnh để dạy chúng em nên người.
Mk chỉ bt làm văn vậy à.Nhưng ko chép mạng đâu, đừng lo
Cho đến bây giờ tôi không thể nào quên ngày đó. Vào lúc , khi chuẩn bị về nhà cô giáo tôi có nhắc các em nhớ học thuộc bài và thật kĩ nhé . Cả lớp vang lên rất to “Vâng ạ “Đêm hôm đó đang chuẩn bị học thì mấy đứa trẻ nhà bên cảnh mời đi no – en lúc đó tôi mới nhớ ra thì ra hốm này là no – en .Nhưng mấy đứa trẻ nói mãi lúc đó tôi mới nghĩ chắc tí nữa chơi hơi nhanh rồi nề rồi tôi nói ” ừ anh sẽ đi cùng các em nhé ” .Vì quá mải chơi nên tôi quên mất .Khi đến đêm quá khuyê không thể học được nữa . Đầu tôi lại lóe ra sang mai dậy thật sớm rồi học là được ấy mà .Tưởng mọi truyện đã ổn thỏa nhưng không sang mai tôi dậy muộn quá không học được mặt buồn bã đi học.Khi đến lúc kiểm tra tưởng cô sẽ không gọi mình à cô nói ” Mời em abc lên để cô kiểm trả bài nào ” .Lúc đó tôi nghĩ thôi xong rồi.Đến lên người tôi dun không thể nào tả đuọc và nói :em xin lỗi cô em không thuộc bài ” .Tưởng cô sẽ chửi và cho điểm kem mà cô nói ” em cố gắng lần sau nha ” .Lúc đó tôi mới bật khóc lên.
Kỉ niệm khiến tôi không bao giờ quên chính là cô giáo, người mẹ dịu hiền thứ 2 của tôi. Tôi nhớ nhất là những lúc cô giảng bài,dạy tôi học, chỉ tôi tập viết ,dạy dỗ tôi nên người. Người mẹ hiền dịu ấy lúc nào cũng hiện trong trí nhớ tôi. Nhớ mãi nụ cười ấy của cô , tiếng nói hiền dịu.Mong sao cô mãi khỏe mạnh để dạy chúng em nên người.
Mk chỉ bt làm văn vậy à.Nhưng ko chép mạng đâu, đừng lo