Viết đoạn văn 6-8 câu trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa của sự đồng cảm và sẻ chia
0 bình luận về “Viết đoạn văn 6-8 câu trình bày suy nghĩ của em về ý nghĩa của sự đồng cảm và sẻ chia”
Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Sẻ chia là cùng người khác san sẻ vui buồn, những trạng thái tình cảm, tâm hồn với nhau; cả sự chia sẻ những khó khăn về vật chất, giúp nhau trong hoạn nạn… Khi ta học được cách đồng cảm và chia sẻ tức biết sống vì người khác cũng là lúc mình nhận được niềm vui; ta cảm thấy cuộc đời này thật tuyệt vời. Nếu ai cũng biết “học cách đồng cảm và sẻ chia”, trái đất này sẽ thật là “thiên đường”. “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương”. Đã là con người sống không có tình thương thì chẳng khác gì thú vật, cũng chẳng khác chi một cái xác không hồn, tồn tại giữa dòng đời một cách vô nghĩa và sẽ chết dần chết mòn trong cô đơn, lạnh lẽo. Người đời cũng có câu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” – bởi vậy cho và nhận đã trở thành quy luật của cuộc sống, làm người phải có qua có lại, tồn tại giữa tập thể, cộng đồng của ta không chỉ biết có mình. Cuộc sống ngày nay đã quá đổi thay so với lúc trước, nhưng cuộc sống vật chất có thể đổi thay nhưng tình người thì không thể nào thay đổi được.
Sự đồng cảm, sẻ chia là điều vô cùng thiêng liêng, cao đẹp trong cuộc sống này. Nhờ có sự đồng cảm, sẻ chia, con người vượt qua được khó khăn. Đồng thời, con người cũng sẽ có thêm niềm tin vào cuộc sống. Những người biết yêu thương người khác luôn là nhũng người đáng được yêu quý, trân trọng. Khi miền Trung gặp lũ lụt, cả đất nước đã chung tay cứu trợ cả về vật chất lẫn tinh thần. Nếu không có sự đồng cảm, sẻ chia, có lẽ khúc ruột miền Trung sẽ phải chịu khó khăn trong cô độc. Nếu con người thờ ơ với nhau, Trái đất này sẽ biến thành một tinh cầu giá lạnh. Bởi vậy, điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời này là “người với người sống để yêu nhau” (thơ Tố Hữu).
Đồng cảm là biết rung cảm trước những vui buồn của người khác, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để hiểu và cảm thông với họ. Sẻ chia là cùng người khác san sẻ vui buồn, những trạng thái tình cảm, tâm hồn với nhau; cả sự chia sẻ những khó khăn về vật chất, giúp nhau trong hoạn nạn… Khi ta học được cách đồng cảm và chia sẻ tức biết sống vì người khác cũng là lúc mình nhận được niềm vui; ta cảm thấy cuộc đời này thật tuyệt vời. Nếu ai cũng biết “học cách đồng cảm và sẻ chia”, trái đất này sẽ thật là “thiên đường”. “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương”. Đã là con người sống không có tình thương thì chẳng khác gì thú vật, cũng chẳng khác chi một cái xác không hồn, tồn tại giữa dòng đời một cách vô nghĩa và sẽ chết dần chết mòn trong cô đơn, lạnh lẽo. Người đời cũng có câu: “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” – bởi vậy cho và nhận đã trở thành quy luật của cuộc sống, làm người phải có qua có lại, tồn tại giữa tập thể, cộng đồng của ta không chỉ biết có mình. Cuộc sống ngày nay đã quá đổi thay so với lúc trước, nhưng cuộc sống vật chất có thể đổi thay nhưng tình người thì không thể nào thay đổi được.
Sự đồng cảm, sẻ chia là điều vô cùng thiêng liêng, cao đẹp trong cuộc sống này. Nhờ có sự đồng cảm, sẻ chia, con người vượt qua được khó khăn. Đồng thời, con người cũng sẽ có thêm niềm tin vào cuộc sống. Những người biết yêu thương người khác luôn là nhũng người đáng được yêu quý, trân trọng. Khi miền Trung gặp lũ lụt, cả đất nước đã chung tay cứu trợ cả về vật chất lẫn tinh thần. Nếu không có sự đồng cảm, sẻ chia, có lẽ khúc ruột miền Trung sẽ phải chịu khó khăn trong cô độc. Nếu con người thờ ơ với nhau, Trái đất này sẽ biến thành một tinh cầu giá lạnh. Bởi vậy, điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời này là “người với người sống để yêu nhau” (thơ Tố Hữu).