viết đoạn văn 8-10 câu trình bày cảm nghĩ của em về 1 người bạn em yêu quý

viết đoạn văn 8-10 câu trình bày cảm nghĩ của em về 1 người bạn em yêu quý

0 bình luận về “viết đoạn văn 8-10 câu trình bày cảm nghĩ của em về 1 người bạn em yêu quý”

  1. Ai trong chúng ta mà chẳng có bạn thân.Với tôi cũng vậy.Tôi có 1 đứa bạn thân thiết như chị em trong nhà.Tôi quen nó từ hồi học tiểu học bây giờ cũng đã mấy năm rồi .Ngày nào nó cũng chở tôi đến trường,ngồi trò chuyện vui vẻ.Nó luôn ở bên cạnh tôi mỗi khi buồn,vui dù cho như nào chăng nữa.Tôi vui lắm ,vì có một đứa bạn thân tâm ý như vậy.Biết rõ tôi có tâm hồn ăn uống nên nó lúc nào cũng dự trữ kẹo trong túi phòng trừ những lúc tôi đói mà đưa hay rủ nhau đi làm cốc trà chanh.Có đứa bạn như nó tôi hạnh phúc lắm.Mong sao tình bạn này sẽ mãi gắn kết và bền chặt .

    Bình luận
  2. bài văn do trần đức bo sáng tác:

    Đã là con người ai chẳng yêu gia đình mình, yêu cái hương khế ngọt tuổi thơ rải dọc theo triền sông nhỏ, yêu cái vẫy đuôi xoắn tít của chú cún, yêu tất cả những gì được thấy là hay ho qua con mắt thời trẻ nhỏ, một thời thơ dại và ngây ngô. Là một lẽ tất nhiên, trẻ con yêu mẹ, yêu cha, những người gắn bó cả đời với chúng. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại. Tôi yêu nhất bà ngoại của tôi. Tầm tôi hai, ba tuổi tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền và đẹp như bà tôi. Bởi một lẽ, hình ảnh bà gần như choán hết tâm trí tôi, bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Những lọn tóc dày của bà hàng ngày tôi vẫn miệt mài tết thành bím. Và khi soi mình trong gương bà chỉ cười trừ. Tôi yêu bà, yêu hương hoa bưởi tinh khiết vấn vương trong mái tóc, yêu đêm trăng bà bày cách ngồi đan rổ, yêu buổi trưa nắng theo bà ra đồng. Dáng người cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp, như truyền làn hơi ấm vào tâm hồn tôi, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí, từ cái thế giới ngoài khoảng sân, góc vườn nhà mình. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng, là một người hoa tiêu vững vàng rắn rỏi lại đầu óc tôi hướng về cái thiện. Bà còn là nhiều điều quý giá nữa mà tạo hóa ban tặng cho tôi.Cái cười nheo nheo mắt, cái vỗ về an ủi của bà, tôi quên sao được. Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng… Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người…Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan tọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này. Bà ơi! Có lời nào để cháu nói hết được nỗi tiếc thương bà…

    5 sao nhé 🙂

    Bình luận

Viết một bình luận