Viết đoạn văn cảm nhận : Cái ấn tượng khắc sâu … bước vào
0 bình luận về “Viết đoạn văn cảm nhận : Cái ấn tượng khắc sâu … bước vào”
Đối với một người học sinh, tiếng trống trường luôn là một âm thanh quen thuộc. Tiếng trống báo hiệu thời gian giải lao đã đến. Sân trường đang vắng lặng không một bóng học sinh, chỉ có những chú chim nhỏ đang bay nhảy khắp nơi. Bỗng nhiên “tùng, tùng, tùng” – âm thanh ấy kéo lên vang vọng khắp sân trường khiến cho mấy chú chim nhỏ giật mình bay vọt. Không đầy một phút sau, trong các lớp, học sinh chạy ùa ra ngoài khiến sân trường đang im ắng bỗng nhiên trở nên vui nhộn và nô nức tiếng cười. Chiếc trống thì lại nằm im ngắm nhìn những cô cậu học sinh thỏa sức vui đùa. Nhưng trong tâm trí mỗi học sinh, thì không ai lại không quý chiếc trống trường, một chiếc trống thân thuộc và luôn gắn bó trong suốt những tháng ngày học tại trường.
Chiếc trống của trường em đặt đặt tại ngay đầu dãy nhà mà em đang học. Mỗi khi đi vào lớp em đều đi qua chiếc trống, nên nó dường như trở nên rất thân thuộc với em. Thân trống hình trụ, mặt trống hình tròn, trên đó được đóng bằng một lớp da trâu rất dày để có thể tạo ra âm vang mỗi khi đánh trống. Thân trống được sơn bằng một lớp sơn đỏ tươi, mặt trông được phủ bằng lớp da trâu có màu vàng. Trống có hai đầu của một vỏ hình trụ. Trông có thể cao bằng một em học sinh lớp 1, thân hình thì căng tròn. Chân trống được thiết kế vững chắc để trống có thể đặt lên trên mà không sự bị đổ. Bên cạnh thân trống là dùi trống. Dùi trống là một thanh gỗ được mài tròn, và đầu dùi được bọc một lớp vải màu đỏ để khi đánh trống có thể tạo ra độ rung và tiếng vang trong thân trống.
Xung quanh thân trống là lớp viền trống được đóng đinh liên tiếp nhau và rất chắc chắn, để có thể cố định vị trí của tấm da trâu, không để tấm da có thể xê dịch hay bung ra được. Mỗi khi sắp tới giờ vào lớp và bác bảo vệ lại đi đến và cầm chiếc dùi gõ vào trống để báo hiệu cho học sinh vào lớp tiếp tụchọc tập.
Em rất yêu quý chiếc trống trường của em, nó luôn là một ‘thành viên’ không thể thiếu của nhà trường và của mỗi học sinh khi cắp sách đến trường.
Thời đi học là một kỉ niệm đáng nhớ trong mỗi ngưỡi , em cũng thế . Hôm nay , em xin được kể lại ngày đầu tiên đi học :
Đó là một buổi sáng thứ hai đầu tuần , bầu trời trong xanh , rất đẹp . Hôm nay , em bỗng dạy sớm hơn bình thường . Chắc có lẽ em đã quá háo hức . Bố mặc đồ cho em và cùng đưa em đến trường . Lúc ngồi lên xe ba đưa đi , em cứ nghĩ đến cô giáo , bạn trường học ra sao ? Mà không để ý đã đến trường . Cỗng trường dược treo những chiếc bong bóng trông rất đẹp . Rồi bố dắt tay em đến trưởng . Trên đường đến , Em cứ lo lắng nhưng rồi bố lại nói : ” Đừng lo lắng , con trai à ” . Em nhớ ngày hôm ấy , cô giáo dạy cho em những chữ cái a , b , c và dạy chúng em tập hát .
Dù nghe câu chuyện này nhiều người sẽ nghĩ : ” Ôi , buổi đầu tiên đi học thì có gì đặc biết chứ ? ” nhưng dối với em đó là là một kỉ iệm đáng nhớ , Sau này ,dù đã lớn , những hình ảnh về ngày đầu tiên đi học sẽ không bao giờ phai nhòa trong tam trí em .
Đối với một người học sinh, tiếng trống trường luôn là một âm thanh quen thuộc. Tiếng trống báo hiệu thời gian giải lao đã đến. Sân trường đang vắng lặng không một bóng học sinh, chỉ có những chú chim nhỏ đang bay nhảy khắp nơi. Bỗng nhiên “tùng, tùng, tùng” – âm thanh ấy kéo lên vang vọng khắp sân trường khiến cho mấy chú chim nhỏ giật mình bay vọt. Không đầy một phút sau, trong các lớp, học sinh chạy ùa ra ngoài khiến sân trường đang im ắng bỗng nhiên trở nên vui nhộn và nô nức tiếng cười. Chiếc trống thì lại nằm im ngắm nhìn những cô cậu học sinh thỏa sức vui đùa. Nhưng trong tâm trí mỗi học sinh, thì không ai lại không quý chiếc trống trường, một chiếc trống thân thuộc và luôn gắn bó trong suốt những tháng ngày học tại trường.
Chiếc trống của trường em đặt đặt tại ngay đầu dãy nhà mà em đang học. Mỗi khi đi vào lớp em đều đi qua chiếc trống, nên nó dường như trở nên rất thân thuộc với em. Thân trống hình trụ, mặt trống hình tròn, trên đó được đóng bằng một lớp da trâu rất dày để có thể tạo ra âm vang mỗi khi đánh trống. Thân trống được sơn bằng một lớp sơn đỏ tươi, mặt trông được phủ bằng lớp da trâu có màu vàng. Trống có hai đầu của một vỏ hình trụ. Trông có thể cao bằng một em học sinh lớp 1, thân hình thì căng tròn. Chân trống được thiết kế vững chắc để trống có thể đặt lên trên mà không sự bị đổ. Bên cạnh thân trống là dùi trống. Dùi trống là một thanh gỗ được mài tròn, và đầu dùi được bọc một lớp vải màu đỏ để khi đánh trống có thể tạo ra độ rung và tiếng vang trong thân trống.
Xung quanh thân trống là lớp viền trống được đóng đinh liên tiếp nhau và rất chắc chắn, để có thể cố định vị trí của tấm da trâu, không để tấm da có thể xê dịch hay bung ra được. Mỗi khi sắp tới giờ vào lớp và bác bảo vệ lại đi đến và cầm chiếc dùi gõ vào trống để báo hiệu cho học sinh vào lớp tiếp tục học tập.
Em rất yêu quý chiếc trống trường của em, nó luôn là một ‘thành viên’ không thể thiếu của nhà trường và của mỗi học sinh khi cắp sách đến trường.
Thời đi học là một kỉ niệm đáng nhớ trong mỗi ngưỡi , em cũng thế . Hôm nay , em xin được kể lại ngày đầu tiên đi học :
Đó là một buổi sáng thứ hai đầu tuần , bầu trời trong xanh , rất đẹp . Hôm nay , em bỗng dạy sớm hơn bình thường . Chắc có lẽ em đã quá háo hức . Bố mặc đồ cho em và cùng đưa em đến trường . Lúc ngồi lên xe ba đưa đi , em cứ nghĩ đến cô giáo , bạn trường học ra sao ? Mà không để ý đã đến trường . Cỗng trường dược treo những chiếc bong bóng trông rất đẹp . Rồi bố dắt tay em đến trưởng . Trên đường đến , Em cứ lo lắng nhưng rồi bố lại nói : ” Đừng lo lắng , con trai à ” . Em nhớ ngày hôm ấy , cô giáo dạy cho em những chữ cái a , b , c và dạy chúng em tập hát .
Dù nghe câu chuyện này nhiều người sẽ nghĩ : ” Ôi , buổi đầu tiên đi học thì có gì đặc biết chứ ? ” nhưng dối với em đó là là một kỉ iệm đáng nhớ , Sau này ,dù đã lớn , những hình ảnh về ngày đầu tiên đi học sẽ không bao giờ phai nhòa trong tam trí em .
______________________________________________
Chúc bạn học giỏi nhớ
CHO MÌNH XIN HAY NHẤT