Viết đoạn văn cảm nhận về cảm xúc sung sướng cực điểm khi bé Hồng ở trong lòng mẹ:
Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cánh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ấm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường.
Sự xúc động của bé Hồng khi gặp mẹ càng chứng tỏ tình thương mẹ của Hồng là sâu đậm, là nồng thắm, là nguyên vẹn. Bất chấp tất cả sự ngăn cách của rào cản lễ giáo phong kiến hà khắc đối với người phụ nữ nói chung và đối với mẹ Hồng nói riêng.
Đọc đoạn văn em thấy được sự sung sướng, hạng phúc của bé Hồng khi gặp mẹ, được mẹ ôm vào lòng . Cái cảm giác ấy tựa như thứ vốn đã mất đi chẳng thể tìm được bỗng xuất hiện trước mắt . Cái cảm xúc ấy là điều vô cùng dễ hiểu khi một chú nhóc con xa mẹ đã lâu bỗng được gặp lại mẹ, là tình yêu bé dành cho mẹ mình . Đọc đoạn trích ta vừa vui lại vừa buồn , vui vì bé gặp lại mẹ, buồn vì còn bé như vậy mà bé đã hiểu chuyện và giàu lòng nhân ái đến nghe vậy.