0 bình luận về “Viết đoạn văn cảm nhận về vẻ đẹp của Vũ Nương”
Vũ Nương là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chồng ra trận mới được một tuần thì nàng sinh ra một đứa cọn trai đặt tên là Đản. Mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng “hết sức thuốc thang”, “ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn”. Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ. Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã “hết lời thương xót”, việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo “như đối với cha mẹ đẻ mình”. Qua đó, ta thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện 3 con người tốt đẹp: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.
Vũ Nương là một người phụ nữ thuỳ mị, nết na, tư dung tốt đẹp. Tuy chồng xa nhà đầu quân đi lính nhưng nàng luôn làm tròn bôn phận của một người vợ, một người con dâu hiếu thảo. Trở thành trụ cột của cả nhà, nàng 1 mình tự nuôi dạy bé Đản, chăm sóc mẹ chồng tới nơi tới chốn. Với đứa con nàng dành hết tình cảm của mình cho nó và hành động chỉ bóng mình trên vách bảo đó là cha Đản để dỗ con khỏi khóc. Với mẹ chồng vì ngày ngày mong ngóng con trai trở về mà sinh bệnh nặng Có thể nói đây là cơ hội để chứng tỏ và thể hiện phẩm chất đáng quý trong con người Vũ Nương. Nàng ngày đêm bốc thuốc thang, chăm sóc mẹ chồng chu đáo mong bà sớm khỏi bệnh. Đến lúc bà qua đời, nàng lo ma chay tế lễ như cha mẹ đẻ của mình. Như vậy Vũ Nương thật sự xứng đáng là người mẹ hiền, dâu hiếu thảo.
Vũ Nương là một phụ nữ đảm đang, giàu tình thương. Chồng ra trận mới được một tuần thì nàng sinh ra một đứa cọn trai đặt tên là Đản. Mẹ chồng già yếu, ốm đau, nàng “hết sức thuốc thang”, “ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn”. Vừa phụng dưỡng mẹ già, vừa chăm sóc nuôi dạy con thơ. Lúc mẹ chồng qua đời, nàng đã “hết lời thương xót”, việc ma chay tế lễ được lo liệu, tổ chức rất chu đáo “như đối với cha mẹ đẻ mình”. Qua đó, ta thấy trong Vũ Nương cùng xuất hiện 3 con người tốt đẹp: nàng dâu hiếu thảo, người vợ đảm đang thủy chung, người mẹ hiền đôn hậu. Đó là hình ảnh người phụ nữ lí tưởng trong xã hội phong kiến ngày xưa.
Vũ Nương là một người phụ nữ thuỳ mị, nết na, tư dung tốt đẹp. Tuy chồng xa nhà đầu quân đi lính nhưng nàng luôn làm tròn bôn phận của một người vợ, một người con dâu hiếu thảo. Trở thành trụ cột của cả nhà, nàng 1 mình tự nuôi dạy bé Đản, chăm sóc mẹ chồng tới nơi tới chốn. Với đứa con nàng dành hết tình cảm của mình cho nó và hành động chỉ bóng mình trên vách bảo đó là cha Đản để dỗ con khỏi khóc. Với mẹ chồng vì ngày ngày mong ngóng con trai trở về mà sinh bệnh nặng Có thể nói đây là cơ hội để chứng tỏ và thể hiện phẩm chất đáng quý trong con người Vũ Nương. Nàng ngày đêm bốc thuốc thang, chăm sóc mẹ chồng chu đáo mong bà sớm khỏi bệnh. Đến lúc bà qua đời, nàng lo ma chay tế lễ như cha mẹ đẻ của mình. Như vậy Vũ Nương thật sự xứng đáng là người mẹ hiền, dâu hiếu thảo.