Viết đoạn văn diễn dịch về tình bà cháu trong khổ 6 bài thơ “Bếp lửa”.Em mong mn giúp vì em đang cần rất gấp ạ(mong mn đừng viết ngắn quá)

Viết đoạn văn diễn dịch về tình bà cháu trong khổ 6 bài thơ “Bếp lửa”.Em mong mn giúp vì em đang cần rất gấp ạ(mong mn đừng viết ngắn quá)

0 bình luận về “Viết đoạn văn diễn dịch về tình bà cháu trong khổ 6 bài thơ “Bếp lửa”.Em mong mn giúp vì em đang cần rất gấp ạ(mong mn đừng viết ngắn quá)”

  1.  Tác giả Bằng Việt đã thành công trong việc khắc họa những nỗi nhớ của cháu về bà va bếp lửa trong khổ thứ sáu của tác phẩm” Bếp lửa”:

        Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa
        Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ
        Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm
        Nhóm bếp lửa ấp iu nồng đượm,
        Nhóm niềm yêu thương, khoai sắn ngọt bùi,
        Nhóm niềm xôi gạo mới, sẻ chung vui,
        Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ…
        Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa!

    Trong câu thơ đầu từ láy’lận đận” được tác giả sử dụng kết hợp với hình ảnh ẩn dụ” nắng mưa” đã gợi lên một cuộc đời khó khăn, dãi nắng dầm mưa để lo cho con cháu của bà. Một khoảng thời gian ròng rã mấy chục năm rồi đến tận bây giờ bà vẫn giữ thói quen dậy sớm. Hình ảnh” khoai sắn ngọt bùi” cho ta thấy được bà không những thức dậy sớm để nấu những củ khoai sắn mà bà còn gửi vào đó tình yêu thương dành cho cháu. Bà nhóm bếp để nấu xôi gạo bồi đắp thêm tình nghĩa xóm làng với cụm từ mới sẻ chung vui. Bà là người truyền cho cháu động lực để bước tiếp trên con đường đời qua hình ảnh hoán dụ” tâm tình tuổ nhỏ”. Nghệ thuật điệp từ nhóm ở đầu bốn câu thơ cho ta thấy bà chính là người khơi nguồn cho tất cả. “Ôi kỳ lạ và thiêng liêng – bếp lửa!”. Câu cảm thán ở cuối đoạn thơ gợi cho ta thấy những niềm xúc động trỗi dậy trong lòng tác giả khi nghĩ về bà. Chỉ với khổ thơ 6 trong bài thơ ” Bếp lửa” mà ta cảm nhận được bà chính là người phụ nữ vĩ đại trong đời cháu và tiếp thêm sức lực cho cháu bước tiếp trên con đường đời.

    Bình luận
  2. Bà đã chịu đựng tất cả nhọc nhăn, khôn khổ, mất mát, hi sinh. Bà đã góp gom, ấp ủ, chắt chiu, nhen nhóm. Những gì bị thiêu cháy trong ngọn lửa dã man, kì lạ thay, lại được hồi sinh trong ngọn lửa của bà! Cứ thế cuộc đời bà cháu được chở che, duy trì qua bao năm tháng. Cứ thế sự sống muôn đời được giữ gìn nuôi dưỡng, trường tồn. Chính ngọn lửa của lòng bà đã nhen lên ngọn lửa bền bỉ trong bếp lửa kia! Vừa kể lại, vừa tỏ lòng thương nhớ, biết ơn, vừa suy tư. Đến đây nhà thơ mới đúc kết về sự kì lạ và linh thiêng bếp lửa của bà:

    Lận đận đời bà biết mấy nắng mưa

    Mấy chục năm rồi, đến tận bây giờ

    Bà vẫn giữ thói quen dậy sớm

    Nhóm bếp lửa ấp ỉu nồng đượm

    Nhóm niềm yêu thương khoai sắn ngọt bùi

    Nhóm nồi xôi gạo mới sẻ chung vui

    Nhóm dậy cả những tâm tình tuổi nhỏ

    Ôi kì lạ và thiêng liêng bếp lứa!

    Và đứa cháu hiếu thảo ấy giờ đây đã lớn, đã đi rất xa nơi bếp lửa của bà, đã biết đến khói trăm miền, đã vui với ngọn lửa trăm nhà. Cháu đã đi ra với đất rộng trời cao, đến với những chân trời hạnh phúc. Nhưng trong lòng cháu vẫn chỉ nhớ về ngọn khói đã làm nhèm mắt cháu thuở lên bốn, chỉ nhớ về ngọn lửa tảo tần nắng mưa nơi góc bếp của bà. Cháu chẳng bao giờ quên bếp lửa bởi đó là cội nguồn, bởi cuộc đời cháu đã được nhen lên từ trong ngọn lửa ấy

    chúc bn hc tốt

    Bình luận

Viết một bình luận