Viết đoạn văn khoảng 10 đến 12 dòng nêu lên cảm giác sung sướng cực điểm củ bé Hồng khi gặp lại và nằm trong lòng mẹ.
0 bình luận về “Viết đoạn văn khoảng 10 đến 12 dòng nêu lên cảm giác sung sướng cực điểm củ bé Hồng khi gặp lại và nằm trong lòng mẹ.”
Giây phút gặp lại mẹ, cậu bé Hồng đã vô cùng sung sướng. Tâm trạng của cậu là điều đương nhiên bởi cậu đã thiếu vắng tình mẹ quá lâu và sự gặp lại mẹ với cậu là phút giây vỡ òa của tình cảm. Khi nhìn thấy mẹ từ xa, như một thần giao cách cảm, em đã nhận ra mẹ và ngay lập tức đuổi theo, gọi rối rít: “mẹ ơi! mẹ ơi”. Tiếng gọi mẹ cũng là tiếng lòng thiết tha trong cậu. Và lắng nghe dòng suy nghĩ đầy lo lắng của em nếu người kia không phải là mẹ, em sẽ bị bạn bè cười chê ta thấy thương em vô cùng. Chỉ khi nhận ra đó là mẹ, cảm giác an lòng mới quay lại trong em cùng niềm xúc động khôn cùng. Tiếng khóc của Hồng trong giây phút biết đó là mẹ là sự nức nở, sự tủi hờn sau bao mong chồng. Cảm xúc quá lớn khiến em không thể kìm lòng và bật lên tiếng tức tưởi, đau đớn. Và hình ảnh em ngồi trong lòng mẹ đã trở thành ấn tượng không thể nào quên. Nhìn mẹ bằng ánh mắt yêu thương, Hồng phát hiện người mẹ yêu thương của em không còn còm cõi, xơ xác mà luôn xinh đẹp. Đôi mắt yêu thương của người con đã nhìn mẹ với vô vàn trân trọng. Cả không gian xung quanh chiếc xe đều biến đổi theo niềm vui sướng mãnh liệt trong lòng cậu bé Hồng. Đó là khoảng không của màu sắc, ánh sáng cùng vô vàn ấm áp. Và trong phút thoáng qua, cậu đã nghĩ đến lời người cô và mau chóng quên đi vì cậu đang chìm đắm trong niềm hạnh phsuc vô bờ. Còn gì đẹp hơn tình cảm mẫu tử thiêng liêng cao quý trong cuộc đời mỗi người!
Nói đến Nguyên Hồng, người ta nhớ ngay một giọng văn như trút cả bao xúc động đắng đót vào trong những câu chuyện của ông. Hồi ký “Những ngày thơ ấu” là kỷ niệm xót xa của cậu bé Hồng, mang theo cái dư vị đắng chát của tuổi thơ khát khao tình mẹ. Cho đến tận bây giờ, khi đọc lại những trang viết này, người đọc vẫn lây lan cảm giác của cậu bé sớm phải chịu thiếu thốn tình cảm, để rồi chợt nhận ra tình mẫu tử là nguồn sức mạnh thiêng liêng và diệu kỳ chính là nguồn an ủi và chở che giúp cho đứa trẻ có thể vượt lên bao đắng cay tủi nhục và bất hạnh.Đoạn trích Trong lòng mẹ là hồi ức đan xen cay đắng và ngọt ngào của chính nhà văn -cậu bé sinh ra trong một gia đìnhbất hạnh: người cha nghiện ngập rồi chết bên bàn đèn thuốc phiện, người mẹ cùng túng phải đi tha phương cầu thực, cậu bé Hồng đã phải sống trong cảnh hắt hủi ghẻ lạnh của chính những người trong họ hàng. Cậu bé phải đối mặt với bà cô, luôn luôn tươi cườikhiến hình dung đến loại người bề ngoài thơn thớt nói cười –trong nham hiểm giết người không dao. Đáng sợ hơn, sự tàn nhẫn ấy lại dành cho đứa cháu ruột vô tội của mình. Những diễn biến tâm trạng của bé Hồng trong câu chuyện đã được thuật lại bằng tất cả nỗi niềm đau thắt vì những ký ức hãi hùng kinh khiếp của tuổi thơ.ta xúc động biết bao nhiêu trước khoảnh khắc hồi hộp lo lắng của cậu bé khi sợ mình nhận nhầm mẹ. Linh cảm và tình yêu dành cho mẹ đãkhông đánh lừa cậu, để đền đáp lại là cảm giác của đứa con trong lòng mẹ -cảm giác được chở che, bảo bọc, được thương yêu, an ủi. Hình ảnh mẹ qua những trang viết của nhà văn thật tươi tắn sinh động, là sự diệu kỳ giúp cậu bé vượt lên nỗi cay đắng của những ngày xa mẹ. Mỗi khi đứng trước mẹ, có lẽ mỗi một người trong chúng ta cũng sẽ cảm nhận được tình me giống như cậu bé Hồng.Không khóc sao được, khi những uất ức nén nhịn có dịp bùng phát, khi cậu bé có được cảm giác an toàn và được chở che trong vòng tay mẹ. Thật đẹp khi chúng ta đọc những câu văn, tràn trề cảm giác hạnh phúc. Mẹ đã trở về cùng đứa con thân yêu, để cậu bé được thoả lòng mong nhớ và khát khao bé nhỏ của mình. Có lẽ không cần phải bình luận thêm nhiều, khi tất cả tình yêu với mẹ đã được nhà văn giãi bày trên trang giấy.Đoạn trích Trong lòng mẹ đã mở ra trước mắt chúng ta thế giới tâm hồn phong phú của một cậu bé bất hạnh. Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người.
Giây phút gặp lại mẹ, cậu bé Hồng đã vô cùng sung sướng. Tâm trạng của cậu là điều đương nhiên bởi cậu đã thiếu vắng tình mẹ quá lâu và sự gặp lại mẹ với cậu là phút giây vỡ òa của tình cảm. Khi nhìn thấy mẹ từ xa, như một thần giao cách cảm, em đã nhận ra mẹ và ngay lập tức đuổi theo, gọi rối rít: “mẹ ơi! mẹ ơi”. Tiếng gọi mẹ cũng là tiếng lòng thiết tha trong cậu. Và lắng nghe dòng suy nghĩ đầy lo lắng của em nếu người kia không phải là mẹ, em sẽ bị bạn bè cười chê ta thấy thương em vô cùng. Chỉ khi nhận ra đó là mẹ, cảm giác an lòng mới quay lại trong em cùng niềm xúc động khôn cùng. Tiếng khóc của Hồng trong giây phút biết đó là mẹ là sự nức nở, sự tủi hờn sau bao mong chồng. Cảm xúc quá lớn khiến em không thể kìm lòng và bật lên tiếng tức tưởi, đau đớn. Và hình ảnh em ngồi trong lòng mẹ đã trở thành ấn tượng không thể nào quên. Nhìn mẹ bằng ánh mắt yêu thương, Hồng phát hiện người mẹ yêu thương của em không còn còm cõi, xơ xác mà luôn xinh đẹp. Đôi mắt yêu thương của người con đã nhìn mẹ với vô vàn trân trọng. Cả không gian xung quanh chiếc xe đều biến đổi theo niềm vui sướng mãnh liệt trong lòng cậu bé Hồng. Đó là khoảng không của màu sắc, ánh sáng cùng vô vàn ấm áp. Và trong phút thoáng qua, cậu đã nghĩ đến lời người cô và mau chóng quên đi vì cậu đang chìm đắm trong niềm hạnh phsuc vô bờ. Còn gì đẹp hơn tình cảm mẫu tử thiêng liêng cao quý trong cuộc đời mỗi người!
Nói đến Nguyên Hồng, người ta nhớ ngay một giọng văn như trút cả bao xúc động đắng đót vào trong những câu chuyện của ông. Hồi ký “Những ngày thơ ấu” là kỷ niệm xót xa của cậu bé Hồng, mang theo cái dư vị đắng chát của tuổi thơ khát khao tình mẹ. Cho đến tận bây giờ, khi đọc lại những trang viết này, người đọc vẫn lây lan cảm giác của cậu bé sớm phải chịu thiếu thốn tình cảm, để rồi chợt nhận ra tình mẫu tử là nguồn sức mạnh thiêng liêng và diệu kỳ chính là nguồn an ủi và chở che giúp cho đứa trẻ có thể vượt lên bao đắng cay tủi nhục và bất hạnh.Đoạn trích Trong lòng mẹ là hồi ức đan xen cay đắng và ngọt ngào của chính nhà văn -cậu bé sinh ra trong một gia đìnhbất hạnh: người cha nghiện ngập rồi chết bên bàn đèn thuốc phiện, người mẹ cùng túng phải đi tha phương cầu thực, cậu bé Hồng đã phải sống trong cảnh hắt hủi ghẻ lạnh của chính những người trong họ hàng. Cậu bé phải đối mặt với bà cô, luôn luôn tươi cườikhiến hình dung đến loại người bề ngoài thơn thớt nói cười –trong nham hiểm giết người không dao. Đáng sợ hơn, sự tàn nhẫn ấy lại dành cho đứa cháu ruột vô tội của mình. Những diễn biến tâm trạng của bé Hồng trong câu chuyện đã được thuật lại bằng tất cả nỗi niềm đau thắt vì những ký ức hãi hùng kinh khiếp của tuổi thơ.ta xúc động biết bao nhiêu trước khoảnh khắc hồi hộp lo lắng của cậu bé khi sợ mình nhận nhầm mẹ. Linh cảm và tình yêu dành cho mẹ đãkhông đánh lừa cậu, để đền đáp lại là cảm giác của đứa con trong lòng mẹ -cảm giác được chở che, bảo bọc, được thương yêu, an ủi. Hình ảnh mẹ qua những trang viết của nhà văn thật tươi tắn sinh động, là sự diệu kỳ giúp cậu bé vượt lên nỗi cay đắng của những ngày xa mẹ. Mỗi khi đứng trước mẹ, có lẽ mỗi một người trong chúng ta cũng sẽ cảm nhận được tình me giống như cậu bé Hồng.Không khóc sao được, khi những uất ức nén nhịn có dịp bùng phát, khi cậu bé có được cảm giác an toàn và được chở che trong vòng tay mẹ. Thật đẹp khi chúng ta đọc những câu văn, tràn trề cảm giác hạnh phúc. Mẹ đã trở về cùng đứa con thân yêu, để cậu bé được thoả lòng mong nhớ và khát khao bé nhỏ của mình. Có lẽ không cần phải bình luận thêm nhiều, khi tất cả tình yêu với mẹ đã được nhà văn giãi bày trên trang giấy.Đoạn trích Trong lòng mẹ đã mở ra trước mắt chúng ta thế giới tâm hồn phong phú của một cậu bé bất hạnh. Tình mẫu tử trong đoạn trích thật đẹp đẽ, thiêng liêng, xúc động. Nguyên Hồng mở ra trước mắt chúng ta một thế giới tâm hồn phong phú. Thế giới ấy luôn làm chúng ta ngạc nhiên vì ánh sáng nhân đạo lấp lánh của tình người.