viết đoạn văn khoảng 7 câu kể về một lần em mắc lỗi
0 bình luận về “viết đoạn văn khoảng 7 câu kể về một lần em mắc lỗi”
Có một lần , em đã mắc lỗi vì không nghe lời mẹ . Đó là vào một buổi trưa nắng nóng gắt , khi mẹ và em đang ăn cơm , mẹ dặn em rằng khi ăn cơm xong là phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm . Em cảm thấy chán nản khi phải ngu chưa . Trưa hôm đó , nhân lúc mẹ đang ngủ , em liền lấy trộm tiền của mẹ mà không suy nghĩ đi ra ngoài chơi và mua kem ăn . Trời nắng nóng gắt không thể tả nổi . Thật may mắn , quán kem vẫn còn mở . Sau khi ăn kem , em mới bắt đầu về nhà . Khi về tới nhà , mẹ vẫn còn đang ngủ , em rón rén bước vào phòng . Khi bước vào chiếc giường êm ả , em liền chìm ngay vào giấc ngủ . Lúc tỉnh dậy , em thấy mệt mỏi rã rời . Mẹ em vào , thấy thế liền cặp nhiệt độ cho em . Em đã bị sốt , em thấy thạt hối hận và đã kể hết chuyện cho mẹ nghe . Mẹ không trách mắng mà chỉ nhác nhở em . Em tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ mắc lỗi nữa
Năm em học lớp 5 có một lần em mắc lỗi đã làm mẹ buồn. Chuyện đã qua lâu rồi nhưng em vẫn còn buồn mỗi khi nghĩ về chuyện ấy. Hồi đó vì mải chơi game nên em đã nói dối mẹ là lên nhà bạn hỏi bài, thực chất là để ra hàng nét chơi game cùng nhóm bạn. Hôm ấy, em đã say sưa chơi game mà không biết rằng mẹ đã đi tìm em suốt buổi trưa nắng ấy. Buổi chiều khi về đến nhà em không thấy mẹ đâu. Hoảng sợ chạy khắp các phòng tìm thì thấy mẹ đang nằm ở trong phòng. Thì ra vì đi tìm em suốt buổi trưa mà mẹ đã bị sốt. Ngồi bên giường mẹ em cứ nắm lấy tay mẹ, nước mắt cũng đã rơi từ lúc nào. Nhìn thấy gương mặt tiều tuỵ và mệt mỏi của mẹ, em ân hận vô cùng. Thế nhưng mẹ thì vẫn như vậy, không lời trách cứ còn mỉm cười vỗ về em rằng: Mẹ sẽ nhanh khoẻ lại thôi. Mấy ngày sau mẹ khoẻ lại, em ôm trầm lấy mẹ nức nở khóc rồi nói rằng: Con xin lỗi mẹ, từ lần sau con sẽ không nói dối mẹ, không làm mẹ buồn và khổ vì con như thế này nữa. Mẹ xoa đầu em rồi dịu dàng nói: Con ngoan biết lỗi như vậy là được rồi. Đó là một bài học nhớ đời dành cho em. Sau này em nghĩ lại vẫn luôn tự dặn lòng mình rằng: Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, xin đừng bao giờ làm cha mẹ phải buồn lòng.
Có một lần , em đã mắc lỗi vì không nghe lời mẹ . Đó là vào một buổi trưa nắng nóng gắt , khi mẹ và em đang ăn cơm , mẹ dặn em rằng khi ăn cơm xong là phải đi ngủ vì nếu không sẽ bị ốm . Em cảm thấy chán nản khi phải ngu chưa . Trưa hôm đó , nhân lúc mẹ đang ngủ , em liền lấy trộm tiền của mẹ mà không suy nghĩ đi ra ngoài chơi và mua kem ăn . Trời nắng nóng gắt không thể tả nổi . Thật may mắn , quán kem vẫn còn mở . Sau khi ăn kem , em mới bắt đầu về nhà . Khi về tới nhà , mẹ vẫn còn đang ngủ , em rón rén bước vào phòng . Khi bước vào chiếc giường êm ả , em liền chìm ngay vào giấc ngủ . Lúc tỉnh dậy , em thấy mệt mỏi rã rời . Mẹ em vào , thấy thế liền cặp nhiệt độ cho em . Em đã bị sốt , em thấy thạt hối hận và đã kể hết chuyện cho mẹ nghe . Mẹ không trách mắng mà chỉ nhác nhở em . Em tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ mắc lỗi nữa
@ara boss ris
Năm em học lớp 5 có một lần em mắc lỗi đã làm mẹ buồn. Chuyện đã qua lâu rồi nhưng em vẫn còn buồn mỗi khi nghĩ về chuyện ấy. Hồi đó vì mải chơi game nên em đã nói dối mẹ là lên nhà bạn hỏi bài, thực chất là để ra hàng nét chơi game cùng nhóm bạn. Hôm ấy, em đã say sưa chơi game mà không biết rằng mẹ đã đi tìm em suốt buổi trưa nắng ấy. Buổi chiều khi về đến nhà em không thấy mẹ đâu. Hoảng sợ chạy khắp các phòng tìm thì thấy mẹ đang nằm ở trong phòng. Thì ra vì đi tìm em suốt buổi trưa mà mẹ đã bị sốt. Ngồi bên giường mẹ em cứ nắm lấy tay mẹ, nước mắt cũng đã rơi từ lúc nào. Nhìn thấy gương mặt tiều tuỵ và mệt mỏi của mẹ, em ân hận vô cùng. Thế nhưng mẹ thì vẫn như vậy, không lời trách cứ còn mỉm cười vỗ về em rằng: Mẹ sẽ nhanh khoẻ lại thôi. Mấy ngày sau mẹ khoẻ lại, em ôm trầm lấy mẹ nức nở khóc rồi nói rằng: Con xin lỗi mẹ, từ lần sau con sẽ không nói dối mẹ, không làm mẹ buồn và khổ vì con như thế này nữa. Mẹ xoa đầu em rồi dịu dàng nói: Con ngoan biết lỗi như vậy là được rồi. Đó là một bài học nhớ đời dành cho em. Sau này em nghĩ lại vẫn luôn tự dặn lòng mình rằng: Dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, xin đừng bao giờ làm cha mẹ phải buồn lòng.