Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về hình ảnh ẩn dụ độc đáo trong câu thơ sau:
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng
( Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ- Nguyễn Khoa Điềm)
Viết đoạn văn nêu cảm nhận của em về hình ảnh ẩn dụ độc đáo trong câu thơ sau:
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng
( Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ- Nguyễn Khoa Điềm)
“Mặt trời” là hình ảnh thường được nhắc đến trong ca dao, dân ca, dân tộc. Ở đây, Nguyễn Khoa Điềm tạo ra một ẩn dụ thông qua việc so sánh các cặp câu thơ song hành, thể hiện một liên tưởng đẹp và đầy vẻ đẹp:
“Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng ”
“Mặt trời của bắp” là mặt trời vĩnh cửu của thiên nhiên, mang lại ánh sáng và sự sống cho muôn loài, mang lại vẻ đẹp cho lúa, ngô, khoai… Từ mặt trời của vũ trụ, nhà thơ liên tưởng đến “mặt trời của mẹ” . Tôi là tình yêu, niềm hạnh phúc và niềm tự hào của mẹ. Tôi là nguồn sống, niềm hạnh phúc và niềm tự hào của mẹ. Yêu con của mẹ, những câu thơ của Nguyễn Khoa Điềm thật đơn giản nhưng thật thấm thía! Đứa con là “mặt trời của mẹ”, một hình ảnh ẩn dụ rất sáng tạo, lay động lòng người.
Hai câu thơ trên được trích trong bài ” Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ” của nhà thơ Khoa Điềm. Nhà thơ đã khéo léo sử dụng biện pháp ẩn dụ cho câu thơ trên. Hình ảnh mặt trời là hình ảnh ngầm cho hình ảnh em bé . Em bé là mặt trời của mẹ cũng giống như mặt trời của cõi tự nhiên vĩnh hằng vô cùng cần thiết đối với muôn loài vậy. Đối với người mẹ, đứa con là tài sản vô giá, không gì có thể sánh được. Nhờ con ngủ yên trên lưng mà người mẹ mới có thể quên đi những mệt mỏi, mới có đủ nghị lực để chịu đựng với nắng cháy mưa nguồn, với bao vất vả và hiểm nguy. Đứa con chính là niềm khát vọng , làm cho người mẹ có sức lực để làm việc. Tình cảm mẹ con thật thiêng liêng !