Viết đoạn văn ngắn “Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp”( không copy mạng ạ/giúp e với)
0 bình luận về “Viết đoạn văn ngắn “Chẳng may em đánh vỡ một lọ hoa đẹp”( không copy mạng ạ/giúp e với)”
Trong những năm tháng em còn nhỏ, em đã từng gây ra rất nhiều chuyện sai lầm. Sau những lần sai lầm đó, em đều học được những bài học khác nhau cho mình. Một trong những bài học mà em thực sự nhớ và ám ảnh nhất đó là việc mà em đã đánh vỡ lọ hoa yêu quí của mẹ. Mẹ em là một vô cùng thích cắm hoa nên mẹ em thường xuyên sắm sửa vô vàn những kiểu dáng lọ hoa khác nhau để có thể cắm những bó hoa tươi thắm trang trí nhà cửa. Một trong số đó là lọ hoa bằng pha lê cẩm thạch màu tím vô cùng đẹp. Hơn nữa, lọ hoa đó còn là của một người bạn lâu năm tặng cho mẹ em nên mẹ em vô cùng quí nó. Hôm đó, cả nhà đi vắng hết và chỉ có mình em ở nhà mà thôi. Em đã quên lời dặn của bố mẹ đó là không được chơi bóng nảy ở trong nhà để mà chơi trong lúc buồn chán. Và thật không may khi trái bóng đó của em động vào tường và nảy bật ra, đập trúng vào chiếc bình quí giá ấy. Trong phút giây mà em chưa từng ngờ đến, chiếc bình rơi xuống và vỡ tan tành trong nháy mắt mà thôi. Em thực sự bàng hoàng và sốc quá. Em cứ đứng đờ ở đó mà chẳng biết phải làm sao. Em lo lắng, toát mồ hôi khắp người. Em cứ đứng trân ở đó. Sau đó, em đã tìm cách làm sao để có thể nói với mẹ vào chiều nay khi mẹ về. Em định đổ lỗi cho con mèo hàng xóm mà bạn hàng xóm mang sang chơi cùng. Cuối cùng, em đã nói thế với mẹ và thành công khi hoàn toàn nói dối thành công với mẹ. Mẹ không hề biết sự thực nên chỉ thấy buồn mà thôi. Đêm hôm đó, em đã trằn trọc và suy nghĩ rất nhiều, em ân hận và thương mẹ nhiều lắm. Vì thế, sáng hôm sau em đã quyết định xin lỗi và nói sự thật với mẹ. Thật may là mẹ đã tha lỗi cho em, mẹ chỉ phạt em phải cắt cỏ sân vườn 1 tuần mà thôi. Hình phạt đó thực sự xứng đáng với những gì mà em đã trót gây ra. Từ dó, em không bao giờ nói dối làm cho mẹ buồn nữa, cũng như không bao giờ dám chơi bóng ở trong nhà nữa. Rút gọn
Trong những năm tháng em còn nhỏ, em đã từng gây ra rất nhiều chuyện sai lầm. Sau những lần sai lầm đó, em đều học được những bài học khác nhau cho mình. Một trong những bài học mà em thực sự nhớ và ám ảnh nhất đó là việc mà em đã đánh vỡ lọ hoa yêu quí của mẹ. Mẹ em là một vô cùng thích cắm hoa nên mẹ em thường xuyên sắm sửa vô vàn những kiểu dáng lọ hoa khác nhau để có thể cắm những bó hoa tươi thắm trang trí nhà cửa. Một trong số đó là lọ hoa bằng pha lê cẩm thạch màu tím vô cùng đẹp. Hơn nữa, lọ hoa đó còn là của một người bạn lâu năm tặng cho mẹ em nên mẹ em vô cùng quí nó. Hôm đó, cả nhà đi vắng hết và chỉ có mình em ở nhà mà thôi. Em đã quên lời dặn của bố mẹ đó là không được chơi bóng nảy ở trong nhà để mà chơi trong lúc buồn chán. Và thật không may khi trái bóng đó của em động vào tường và nảy bật ra, đập trúng vào chiếc bình quí giá ấy. Trong phút giây mà em chưa từng ngờ đến, chiếc bình rơi xuống và vỡ tan tành trong nháy mắt mà thôi. Em thực sự bàng hoàng và sốc quá. Em cứ đứng đờ ở đó mà chẳng biết phải làm sao. Em lo lắng, toát mồ hôi khắp người. Em cứ đứng trân ở đó. Sau đó, em đã tìm cách làm sao để có thể nói với mẹ vào chiều nay khi mẹ về. Em định đổ lỗi cho con mèo hàng xóm mà bạn hàng xóm mang sang chơi cùng. Cuối cùng, em đã nói thế với mẹ và thành công khi hoàn toàn nói dối thành công với mẹ. Mẹ không hề biết sự thực nên chỉ thấy buồn mà thôi. Đêm hôm đó, em đã trằn trọc và suy nghĩ rất nhiều, em ân hận và thương mẹ nhiều lắm. Vì thế, sáng hôm sau em đã quyết định xin lỗi và nói sự thật với mẹ. Thật may là mẹ đã tha lỗi cho em, mẹ chỉ phạt em phải cắt cỏ sân vườn 1 tuần mà thôi. Hình phạt đó thực sự xứng đáng với những gì mà em đã trót gây ra. Từ dó, em không bao giờ nói dối làm cho mẹ buồn nữa, cũng như không bao giờ dám chơi bóng ở trong nhà nữa. Rút gọn