viết đoạn văn ngắn tả cảnh đêm trăng đẹp
Lưu ý: đây là 1 đoạn văn ngắn
ko chép trên mạng
0 bình luận về “viết đoạn văn ngắn tả cảnh đêm trăng đẹp
Lưu ý: đây là 1 đoạn văn ngắn
ko chép trên mạng”
Màn đêm buông xuống bao trùm lấy quê hương, làng mạc, một màu đen tuyền kì ảo chiếm lấy hầu hết các ngôi nhà, đồng ruộng,….Nhà nhà đều đã cơm nước cả rồi, lũ trẻ con đùa nghịch ngoài sân. Ông trăng trên bầu trời cao kia đã lên tự bao giờ, ông trầm ngâm ngắm nghía những cảnh tượng quen thuộc, khẽ lắc lư. Ánh sáng tỏa từ mặt trăng khẽ len lỏi trong từng ngóc ngách,ánh sáng núp trong vạt tường bị nứt, ánh sáng núp sau ngọn lúa ngoài đồng,… Trăng lén soi gương bên hồ, hồ “in” luôn bóng trăng vào mặt mình. Trông thật hài ! Ánh trăng đêm nay sáng vằng vặc, sáng hơn cả mọi khi. Trăng hôm nay tròn quá, trăng hôm nay sáng quá !
Ngước nhìn lên bầu trời cao vời vợi, tôi chăm chú vào trăng. Ông trăng tròn kia làm tôi nhớ đến bài Trung thu độc lập quá. Cũng vào ngày trăng tròn, các em thiếu nhi được đón một ngày Tết Trung thu với đủ niềm hân hoan, vui sướng. Trăng đêm nay cũng tròn, nhưng không phải là ngày trăng rằm.
Lũ thằng Tèo, cái Tít rủ nhau chơi trò rước đèn ông sao. Chúng không có lồng đèn, chúng lấy tạm cái sào tre đã cũ, chắc là của ông thằng Tèo, giơ lên cao, bước vòng vòng, nối đuôi nhau, y hệt như ngày Trung thu thật. Bên cạnh nhà Tèo là nhà bác Sáu. Bác là bộ đội đã về hưu, bác ngồi trước cái chõng tre đã cũ kĩ, đổi màu rêu bạc, bác nhâm nhi ly trà nóng, vừa uống, bác vừa chuyện trò với bạn của bác, các ông cũng là bộ đội về hưu. Tóm lại, chỉ có sân nhà bác Sáu và thằng Tèo là đông vui nhất, bởi nhà nào cũng đã tắt đèn đi ngủ hoặc ngồi trước thềm.
Màn đêm buông xuống bao trùm lấy quê hương, làng mạc, một màu đen tuyền kì ảo chiếm lấy hầu hết các ngôi nhà, đồng ruộng,….Nhà nhà đều đã cơm nước cả rồi, lũ trẻ con đùa nghịch ngoài sân. Ông trăng trên bầu trời cao kia đã lên tự bao giờ, ông trầm ngâm ngắm nghía những cảnh tượng quen thuộc, khẽ lắc lư. Ánh sáng tỏa từ mặt trăng khẽ len lỏi trong từng ngóc ngách,ánh sáng núp trong vạt tường bị nứt, ánh sáng núp sau ngọn lúa ngoài đồng,… Trăng lén soi gương bên hồ, hồ “in” luôn bóng trăng vào mặt mình. Trông thật hài ! Ánh trăng đêm nay sáng vằng vặc, sáng hơn cả mọi khi. Trăng hôm nay tròn quá, trăng hôm nay sáng quá !
Ngước nhìn lên bầu trời cao vời vợi, tôi chăm chú vào trăng. Ông trăng tròn kia làm tôi nhớ đến bài Trung thu độc lập quá. Cũng vào ngày trăng tròn, các em thiếu nhi được đón một ngày Tết Trung thu với đủ niềm hân hoan, vui sướng. Trăng đêm nay cũng tròn, nhưng không phải là ngày trăng rằm.
Lũ thằng Tèo, cái Tít rủ nhau chơi trò rước đèn ông sao. Chúng không có lồng đèn, chúng lấy tạm cái sào tre đã cũ, chắc là của ông thằng Tèo, giơ lên cao, bước vòng vòng, nối đuôi nhau, y hệt như ngày Trung thu thật. Bên cạnh nhà Tèo là nhà bác Sáu. Bác là bộ đội đã về hưu, bác ngồi trước cái chõng tre đã cũ kĩ, đổi màu rêu bạc, bác nhâm nhi ly trà nóng, vừa uống, bác vừa chuyện trò với bạn của bác, các ông cũng là bộ đội về hưu. Tóm lại, chỉ có sân nhà bác Sáu và thằng Tèo là đông vui nhất, bởi nhà nào cũng đã tắt đèn đi ngủ hoặc ngồi trước thềm.