Viết đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 câu cảm nhận về 7 câu thơ đầu của bài thơ đồng chí
0 bình luận về “Viết đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 câu cảm nhận về 7 câu thơ đầu của bài thơ đồng chí”
Bảy câu thơ đầu bài “Đồng chí” đã cho ta thấy cơ sở hình thành tình đồng chí của những người lính Cách Mạng. Đầu tiên, 2 anh đã cùng xuất thân trong hoàn cảnh nghèo khổ: Quê hương anh nước mặn đồng chua/ Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. Quê hương anh đc nhắc đến trong câu thơ là vùng ” nước mặn, đồng chua”. Tác giả đã khéo léo sử dụng thành ngữ để giới thiệu về quê hương của người bạn, đó là 1 vùng đất ven biển nhiễm phèn mặn, rất khó canh tác. Làng tôi là vùng miền núi, đất đai nghèo dinh dưỡng, câu thơ đc sáng tạo qua thành ngữ ” Chó ăn đá, gà ăn sỏi”. Chính NT sóng đôi và thành ngữ đã làm rõ cơ sở họ cùng là nông dân, cùng là những người dân nghèo, cùng sống ở quê, tương đồng cảnh ngộ. Tiếp đến họ còn chung lí tưởng chiến đấu. Từ “hẹn” thường là hẹn hò đi chơi nhưng hẹn ra chiến trường đã biểu thị rõ sự dí dỏm, hài hước vì chung nhiệm vụ chiến đấu. Từ gần nghĩa ” bên, sát, cạnh” đã thể hiện sự gắn bó bền chặt tạo bức thành đồng vững trãi, chắc chắn. Cuối cùng, đó là sự sẻ chia mọi gian lao cũng như niềm vui khi họ ở trong cùng 1 đội, người ở vùng nước mặn, đất sỏi đá đã ” chẳng hẹn quen nhau” nhưng lại gặp nhau, rồi đến. Kết thúc đoạn thơ là từ ” Đồng chí” để khẳng định tiếng gọi trong tim những người lính đầy xúc động và rất chân thành về 1 tình cảm cao đẹp, thiên liêng
Hoàn cảnh chiến đấu nơi khu rừng Việt Bắc quá khắc nghiệt, đêm trong rừng rét đến thấu xương. Cái chăn quá nhỏ, loay hoay mãi cũng không đủ ấm, chính từ hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn ấy họ đã trở thành tri kỉ với nhau. Những vất vả, khắc nghiệt và nguy nan đã gắn kết họ lại với nhau, khiến cho những người đồng chí trở thành người bạn tâm giao gắn bó. Chính tác giả cũng đã từng là một người lính, nên câu thơ đã chan chứa, tràn đầy tình cảm trìu mến sâu nặng với đồng đội. Từ “Đồng chí” được đặt riêng một dòng thơ, tuy ngắn gọn nhưng ngân vang, thiêng liêng. Tình đồng chí không chỉ là chung chí hướng, cùng mục đích mà hơn hết đó là tình tri kỉ đã được đúc kết qua bao gian khổ, khó khăn. Chẳng còn sự ngăn cách giữa những người đồng chí, họ đã trở thành một khối thống nhất, đoàn kết và gắn bó.
Qua bảy câu thơ đầu của bài thơ “Đồng chí”, Chính Hữu đã sử dụng nhiều hình ảnh chân thực, gợi tả và khái quát cao đã thể hiện được một tình đồng chí chân thực, không phô trương nhưng lại vô cùng lãng mạn và thi vị. Tác giả đã thổi hồn vào bài thơ tình đồng chí tri kỉ, keo sơn và gắn bó, trở thành một âm vang bất diệt trong tâm hồn những người lính cũng như con người Việt Nam.
Bảy câu thơ đầu bài “Đồng chí” đã cho ta thấy cơ sở hình thành tình đồng chí của những người lính Cách Mạng. Đầu tiên, 2 anh đã cùng xuất thân trong hoàn cảnh nghèo khổ: Quê hương anh nước mặn đồng chua/ Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. Quê hương anh đc nhắc đến trong câu thơ là vùng ” nước mặn, đồng chua”. Tác giả đã khéo léo sử dụng thành ngữ để giới thiệu về quê hương của người bạn, đó là 1 vùng đất ven biển nhiễm phèn mặn, rất khó canh tác. Làng tôi là vùng miền núi, đất đai nghèo dinh dưỡng, câu thơ đc sáng tạo qua thành ngữ ” Chó ăn đá, gà ăn sỏi”. Chính NT sóng đôi và thành ngữ đã làm rõ cơ sở họ cùng là nông dân, cùng là những người dân nghèo, cùng sống ở quê, tương đồng cảnh ngộ. Tiếp đến họ còn chung lí tưởng chiến đấu. Từ “hẹn” thường là hẹn hò đi chơi nhưng hẹn ra chiến trường đã biểu thị rõ sự dí dỏm, hài hước vì chung nhiệm vụ chiến đấu. Từ gần nghĩa ” bên, sát, cạnh” đã thể hiện sự gắn bó bền chặt tạo bức thành đồng vững trãi, chắc chắn. Cuối cùng, đó là sự sẻ chia mọi gian lao cũng như niềm vui khi họ ở trong cùng 1 đội, người ở vùng nước mặn, đất sỏi đá đã ” chẳng hẹn quen nhau” nhưng lại gặp nhau, rồi đến. Kết thúc đoạn thơ là từ ” Đồng chí” để khẳng định tiếng gọi trong tim những người lính đầy xúc động và rất chân thành về 1 tình cảm cao đẹp, thiên liêng
NHỚ VOTE 5 SAO VÀ CTLHN CHO MIK NHÉ. THANKS!!!
Súng bên súng đầu sát bên đầu
Đêm rét chung chăn thành đôi tri kỉ”
Hoàn cảnh chiến đấu nơi khu rừng Việt Bắc quá khắc nghiệt, đêm trong rừng rét đến thấu xương. Cái chăn quá nhỏ, loay hoay mãi cũng không đủ ấm, chính từ hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn ấy họ đã trở thành tri kỉ với nhau. Những vất vả, khắc nghiệt và nguy nan đã gắn kết họ lại với nhau, khiến cho những người đồng chí trở thành người bạn tâm giao gắn bó. Chính tác giả cũng đã từng là một người lính, nên câu thơ đã chan chứa, tràn đầy tình cảm trìu mến sâu nặng với đồng đội. Từ “Đồng chí” được đặt riêng một dòng thơ, tuy ngắn gọn nhưng ngân vang, thiêng liêng. Tình đồng chí không chỉ là chung chí hướng, cùng mục đích mà hơn hết đó là tình tri kỉ đã được đúc kết qua bao gian khổ, khó khăn. Chẳng còn sự ngăn cách giữa những người đồng chí, họ đã trở thành một khối thống nhất, đoàn kết và gắn bó.
Qua bảy câu thơ đầu của bài thơ “Đồng chí”, Chính Hữu đã sử dụng nhiều hình ảnh chân thực, gợi tả và khái quát cao đã thể hiện được một tình đồng chí chân thực, không phô trương nhưng lại vô cùng lãng mạn và thi vị. Tác giả đã thổi hồn vào bài thơ tình đồng chí tri kỉ, keo sơn và gắn bó, trở thành một âm vang bất diệt trong tâm hồn những người lính cũng như con người Việt Nam.