Viết đoạn văn ngắn từ (7-10 câu) với chủ đề : truyện ngắn ”Cô bé bán diêm ” đã thể hiện niềm thương cảm sâu sắc đối với 1 em bé bất hạnh
GIÚP MÌNH VỚI /MÌNH ĐANG CẦN GẤP
AI TRẢ LỜI ĐÚNG NHẤT ,NHANH NHẤT HỨA VOTE 5*
(NGHIÊM CẤM KHÔNG CHÉP MẠNG)
Em bé đã chết một cách thê lương như vậy trong đêm giao thừa. Cái chết mang trong nó sức mạnh tố cáo xã hội. Cho dù người ta nhìn thấy trong xó tường một em bé gái có đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười.Em bé bán diêm thật tội nghiệp. Người đời đối xử tàn nhẫn với em biết mấy. Họ chẳng thèm để ý đến những lời chào hàng tha thiết của em thậm chí đến lúc chết, cái thi thể lạnh cóng của em cũng chỉ nhận được những ánh nhìn lạnh nhạt. Trong cái xã hội thiếu tình thương ấy, nhà văn An-đéc-xen đã tỏ lòng thương cảm sâu sắc đối với em bé bất hạnh. Chính tình yêu ấy đã khiến nhà văn miêu tả thi thể em với đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười, đồng thời tưởng tượng ra cảnh huy hoàng của hai bà cháu lúc về trời. Song nhìn chung cả câu chuyện nói chung và đoạn kết của truyện nói riêng là một cảnh tượng thương tâm thực sự. Nó gợi lên ở chúng ta bao nỗi xót xa cho những kiếp người nghèo khổ.
( Tick nha ????❤ )
Nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm cùng tên của tác giả An-đéc-xen là một cô bé có hoàn cảnh khó khăn, phải đi bán diêm mỗi ngày để kiếm sống.Trong đêm giao thừa,trời rét mướt cô phải cắn răng chịu rét đẻ đi bán diêm.Em không dám về nhà vì cả ngày trời không bán được bao diêm nào,nếu như bây giờ về thì nhất định cha của em sẽ đánh em.Mỗi que diêm khi em quẹt ra thì đều hiện ra những đồ vật mà em mong muốn.Khi quệt que diêm thứ 4 em đã thấy bà của mình hiện ra, em đã rất vui mừng khi gặp lại bà và xin theo cùng.Sự đối lập giữa hoàn cảnh của em với bối cảnh bên ngoài đã làm tăng lên sự bất hạnh của em.Tác giả đã xây dựng lên hình ảnh thực tế và mộng tưởng là để giải thoát cứu vớt cho cuộc đời bất hạnh của em.