viết đoạn văn tả dòng sông vào đêm trăng có sử dụng so sánh và nhân hóa nhanh nhaaaaa

viết đoạn văn tả dòng sông vào đêm trăng có sử dụng so sánh và nhân hóa
nhanh nhaaaaa

0 bình luận về “viết đoạn văn tả dòng sông vào đêm trăng có sử dụng so sánh và nhân hóa nhanh nhaaaaa”

  1. Quê hương mỗi người đều gắn liền với những lũy tre, cánh đồng lúa,mái đình và đặc biệt là dòng sông quê. Dòng sông dài, quanh co, uốn lượn, đỏ nặng phù sa như dải lụa đào. Mặt nước buổi sáng sớm thì yên bình, phẳng lặng như tấm áo hồng mà họa tiết là những đám mây trắng trôi nhẹ trên bầu trời. Buổi trưa, khi ông mặt trời tỏa những tia nắng rực rỡ xuống muôn vật, “tấm áo” ấy lại như được dát vàng những sợi kim tuyến lấp lánh. Chiều tối, mặt nước lại khoác lên mình chiếc áo đen tuyền nhưng ẩn hiện trên đó là những tia sáng lấp lánh của mặt trăng tròn những đêm mười lăm, ba mươi. Hai bên dòng sông, có thưa thớt một số ngôi nhà cùng với những nương ngô, nương mía mọc um tùm, xang mướt. Cứ mỗi mùa đánh cá, dòng sông quê em lại tấp nập thuyền, bè của các bác trong làng, đánh những mẻ cá tươi ngon về cho gia đình. Những đêm ngày hè oi ả, chúng em lại rủ nhau ra bờ sông ngồi hóng mát, gấp thuyền thả sông.Dòng sông ấy chính là đời sống của người dân quê em, cả về vật chất và tình thần. Em sẽ không bao giờ quên dòng sông đã gắn liền với tuổi thơ của em. Em rất yêu quý dòng sông quê em.

    Bình luận
  2. 100000000% ko chép ạ

    Quê  hương em có rất nhiều cảnh đẹp như cánh đồng lúa chín, những tòa nhà ca đồ sộ,… nhưng khung cảnh để lại trong em nhiều ấn tượng nhất là cảnh con sông Nghèn thơ mộng. Vào những đêm trăng sáng, dòng sông đã để lại trong em những ấn tượng thật đẹp làm sao.

    Đêm khuya tĩnh mịch, bầu không khí quang đãng, cảnh vật như đang chìm vào giấc ngủ sâu, chỉ có những cô cậu côn trùng bé nhỏ còn cất lên giọng ca phá vỡ sự tĩnh lặng ấy. Dòng sông Ngèn vẫn ở đấy, lắng đọng và yên tĩnh. Đêm nay, ánh trăng sáng hơn thường ngày, nổi bật trên bầu trời đêm thăm thẳm với hàng vạn vì sao. Ánh trăng ngời ngời tỏa sáng, soi sáng cho nhân gian. Trăng soi rõ dòng sông Nghèn, nó uốn khúc quanh thị trấn như một con trăn nước ngàn năm vậy. Trăng chiếu xuống làn nước trong veo, gần như thấy đáy làm mặt nước lấp lánh ánh trăng, lung linh, huyền ảo như những viên pha lê trắng tinh khôi. Muôn ngàn ánh trăng nhảy nhót đùa nghịch trên mặt sông như trẻ nhỏ.

     Hai bên bờ sông, những hàng cỏ lau mọc lên, từng cành lau trắng muốt, mềm mại, lay nhẹ trong gió. Tôi sửng sốt tới mê người trước vẻ đẹp của chúng, những kí ức về một tuổi thơ đuổi bắt nhau giữa cánh đồng trong không gian bao la, tươi đẹp, hít hà mùi của núi non, biển trời… lại một lần nữa ùa về.

    Nhìn cảnh sông quê hương thật đẹp biết bao, giống như 1 bức tranh thiên nhiên thơ mộng, gợi cảm giác về 1 cuộc sống no đủ, thanh bình. Như có 1 cái j đó mơi hồ len nhẹ vào người làm cho em xúc động mỗi khi nghe 2 tiếng quê hương.

    Bình luận

Viết một bình luận