viết đoạn văn từ 15-20 câu về số phận của người con gái xưa qua nhân vật thúy kiều
0 bình luận về “viết đoạn văn từ 15-20 câu về số phận của người con gái xưa qua nhân vật thúy kiều”
Từ xưa đến nay, người phụ nữ trong xã hội phong kiến luôn chiếm một vị trí trung tâm và là đối tượng chính trong văn học Việt Nam, thể hiện cảm quan hiện thực và khuynh hướng tư tưởng có màu sắc nhân văn.Truyện Kiều nói về nàng Kiều là người con gái đầu lòng trong một gia đình trung lưu lương thiện, sống cùng cha mẹ và hai em, là người tài sắc vẹn toàn. Trong buổi du xuân Kiều gặp Kim Trọng 2 người nảy sinh tình cảm, hai người tự do đính ước với nhau. Kim Trọng về quê chịu tang chú. Gia đình Kiều bị mắc oan, Kiều phải bán mình chuộc cha. Kiều bị bọn buôn người là Mã Giám Sinh, Tú Bà, Sở Khanh lừa gạt đẩy vào lầu xanh. Nàng được Thúc Sinh cứu vớt nhưng lại bị vợ cả là Hoạn Thư ghen tuông đầy đọa. Kiều đến nương nhờ cửa phật, sư Giác Duyên gửi nàng cho Bạc Bà vô tình đẩy nàng vào lầu xanh lần hai. Ở đây Kiều gặp Từ Hải, Từ Hải lấy Kiều giúp Kiều báo ân báo oán. Từ Hải bị Hồ Tôn Hiến hãm hại, Kiều bị ép gả cho viên thổ quan. Kiều đau đớn tủi nhục, Kiều trẫm mình ở sông Tiền Đường và được sư Giác Duyên cứu lần hai Kiều nương nhờ cửa phật. Sau khi chịu tang chú xong chàng Kim trở lại tìm Kiều thì mới biết gia đình Kiều bị tai biến và nàng phải bán mình chuộc cha. Kim Trọng kết hôn với Thúy Vân nhưng chẳng nguôi được mối tình say đắm chàng đi tìm Kiều. Nhờ gặp sư Giác Duyên Kim Kiều gặp nhau gia đình đoàn tụ.Trong xã hội phong kiến xưa, quyền sống còn của con người mà nhất là quyền sống của người phụ nữ như là chỉ mãnh treo chuông, không có gì đảm bảo để tồn tại. Cuộc sống của họ cũng có thể được ví như “chim trong lồng, cá trong chậu”. Họ không thể làm chủ được bản thân, làm chủ được cuộc sống của chính bản thân mình dẫu cho họ chỉ khát khao một điều giản đơn ấy thôi. Tại sao lại như thế? Khi cái mơ ước, niềm mong mỏi của những người phụ nữ quá đỗi tầm thường, bình dị: “làm chủ được cuộc sống, có một gia đình hạnh phúc” nhưng chẳng thể nào thực hiện được. Vâng, xin thưa rằng đó chình là tạo hóa trớ trêu mà thôi, thích đùa giỡn với số phận mong manh của người phụ nữ.
Nhân vật Thúy Kiều trong Truyện Kiều của Nguyễn Du giúp ta hiểu thêm về số phận của người con gái xưa. Người con gái xưa mang vẻ đẹp nhưng lại luôn éo le trong cuộc đời, số phận. Cuộc đời họ đầy rẫy những đau thương. Đó là bi kịch của người con gái không được hạnh phúc trong tình yêu. Thậm chí, họ phải đánh đổi hạnh phúc chỉ vì những vật chất tầm thường. Có biết bao cô gái như Kiều trogn xã hội ấy phải bán mình, phải đem thân nhơ nhuốc trước cuộc đời. Bi kịch hôn nhân, bi kịch cuộc đời như vòng tròn lặp đi lặp lại khiến họ vô cùng khổ tâm. Tấm thân Kiều cũng như bao cuộc đời người phụ nữ trong xã hội ấy. Người phụ nữ đâu có quyền chọn lựa hạnh phúc của mình. Họ chỉ là trái bần trôi lênh đênh giữa dòng đời này và không nhìn thấy ánh sáng về ngày mai. Những thử thách ập đến, những cơn bão táp cuộc đời xô ngã tất cả kiên cường trong họ. Nó làm con người phải chấp nhận vì không có gì để phản kháng, để chống lại bất công. Ta thương cảm vô cùng cho thân phạn người phụ nữ trong xã hội ấy nhưng cũng chỉ có thể bất lực trong niềm thương. Không một ai có thể giải thoát cho nỗi đau của số phận người phụ nữ ngoài chính họ. Số phận người phụ nữ xưa vẫn cứ mãi đau đáu trong trang văn.
Từ xưa đến nay, người phụ nữ trong xã hội phong kiến luôn chiếm một vị trí trung tâm và là đối tượng chính trong văn học Việt Nam, thể hiện cảm quan hiện thực và khuynh hướng tư tưởng có màu sắc nhân văn.Truyện Kiều nói về nàng Kiều là người con gái đầu lòng trong một gia đình trung lưu lương thiện, sống cùng cha mẹ và hai em, là người tài sắc vẹn toàn. Trong buổi du xuân Kiều gặp Kim Trọng 2 người nảy sinh tình cảm, hai người tự do đính ước với nhau. Kim Trọng về quê chịu tang chú. Gia đình Kiều bị mắc oan, Kiều phải bán mình chuộc cha. Kiều bị bọn buôn người là Mã Giám Sinh, Tú Bà, Sở Khanh lừa gạt đẩy vào lầu xanh. Nàng được Thúc Sinh cứu vớt nhưng lại bị vợ cả là Hoạn Thư ghen tuông đầy đọa. Kiều đến nương nhờ cửa phật, sư Giác Duyên gửi nàng cho Bạc Bà vô tình đẩy nàng vào lầu xanh lần hai. Ở đây Kiều gặp Từ Hải, Từ Hải lấy Kiều giúp Kiều báo ân báo oán. Từ Hải bị Hồ Tôn Hiến hãm hại, Kiều bị ép gả cho viên thổ quan. Kiều đau đớn tủi nhục, Kiều trẫm mình ở sông Tiền Đường và được sư Giác Duyên cứu lần hai Kiều nương nhờ cửa phật. Sau khi chịu tang chú xong chàng Kim trở lại tìm Kiều thì mới biết gia đình Kiều bị tai biến và nàng phải bán mình chuộc cha. Kim Trọng kết hôn với Thúy Vân nhưng chẳng nguôi được mối tình say đắm chàng đi tìm Kiều. Nhờ gặp sư Giác Duyên Kim Kiều gặp nhau gia đình đoàn tụ.Trong xã hội phong kiến xưa, quyền sống còn của con người mà nhất là quyền sống của người phụ nữ như là chỉ mãnh treo chuông, không có gì đảm bảo để tồn tại. Cuộc sống của họ cũng có thể được ví như “chim trong lồng, cá trong chậu”. Họ không thể làm chủ được bản thân, làm chủ được cuộc sống của chính bản thân mình dẫu cho họ chỉ khát khao một điều giản đơn ấy thôi. Tại sao lại như thế? Khi cái mơ ước, niềm mong mỏi của những người phụ nữ quá đỗi tầm thường, bình dị: “làm chủ được cuộc sống, có một gia đình hạnh phúc” nhưng chẳng thể nào thực hiện được. Vâng, xin thưa rằng đó chình là tạo hóa trớ trêu mà thôi, thích đùa giỡn với số phận mong manh của người phụ nữ.
Nhân vật Thúy Kiều trong Truyện Kiều của Nguyễn Du giúp ta hiểu thêm về số phận của người con gái xưa. Người con gái xưa mang vẻ đẹp nhưng lại luôn éo le trong cuộc đời, số phận. Cuộc đời họ đầy rẫy những đau thương. Đó là bi kịch của người con gái không được hạnh phúc trong tình yêu. Thậm chí, họ phải đánh đổi hạnh phúc chỉ vì những vật chất tầm thường. Có biết bao cô gái như Kiều trogn xã hội ấy phải bán mình, phải đem thân nhơ nhuốc trước cuộc đời. Bi kịch hôn nhân, bi kịch cuộc đời như vòng tròn lặp đi lặp lại khiến họ vô cùng khổ tâm. Tấm thân Kiều cũng như bao cuộc đời người phụ nữ trong xã hội ấy. Người phụ nữ đâu có quyền chọn lựa hạnh phúc của mình. Họ chỉ là trái bần trôi lênh đênh giữa dòng đời này và không nhìn thấy ánh sáng về ngày mai. Những thử thách ập đến, những cơn bão táp cuộc đời xô ngã tất cả kiên cường trong họ. Nó làm con người phải chấp nhận vì không có gì để phản kháng, để chống lại bất công. Ta thương cảm vô cùng cho thân phạn người phụ nữ trong xã hội ấy nhưng cũng chỉ có thể bất lực trong niềm thương. Không một ai có thể giải thoát cho nỗi đau của số phận người phụ nữ ngoài chính họ. Số phận người phụ nữ xưa vẫn cứ mãi đau đáu trong trang văn.