Viết đoạn văn từ 7 đến 10 câu nêu cảm nhận chung về khổ đầu bài ánh trăng
Nhanh giúp em với ạ
0 bình luận về “Viết đoạn văn từ 7 đến 10 câu nêu cảm nhận chung về khổ đầu bài ánh trăng
Nhanh giúp em với ạ”
Chỉ bằng 4 câu thơ ngắn Nguyễn Du đã dựng lại được cả thời niên thiếu cho đến lúc trưởng thành, một không gian thân thương: đồng, sông, bể. Từ không gian đầy ắp kỉ niệm ấy ta nhận ra niềm say mê, sảng khoái của con người trong cái mát lành dịu ngọt ân tình của quê hương qua ánh trăng lai láng trên cánh đồng, dòng sông, bãi biển. Không gian cứ mở rộng mãi ra, bao la bát ngát theo nhịp trưởng thành của con người. Thời gian không ngừng vận động và cậu bé lớn lên từ quê hương ấy đã trở thành chiến sĩ. Khi xa quê, đi vào cuộc chiến, nỗi nhớ thương chợt hiện về quay quắt tâm hồn, lúc này người và trăng lại càng gắn bó ánh trăng là bạn tri kỉ chia sẻ mọi gian nan thiếu thốn, mọi buồn vui sướng khổ trong những năm tháng chiến tranh của tác giả. Như vậy là tuổi thơ chớp mắt đã trôi qua. Cái còn lại lúc này là vầng trăng thật đơn sơ, chung thuỷ.
Khổ thơ đầu tiên của bài ánh trăng đã diễn tả được sự gắn bó của trăng với con người lúc nhỏ. Chỉ bằng 4 câu thơ ngắn Nguyễn Du đã dựng lại được cả thời niên thiếu cho đến lúc trưởng thành, một không gian thân thương: đồng, sông, bể. Không gian cứ mở rộng mãi ra, bao la bát ngát theo nhịp trưởng thành của con người. Để rồi cậu bé đó đã sống với thiên nhiên, với trăng như một người bạn tri kỷ. Cấu trúc lặp và biện pháp liệt kê được sử dụng theo trình tự không gian từ nhỏ tới lớn, từ quê hương rộng ra là đất nước đã được tác giả sử dụng. Điệp từ “hồi” đã nhấn mạnh sự suy tưởng, suy ngẫm về quá khứ khi có ánh trăng bên mình. Vần trăng chính là tri kỷ, là kỉ niệm của tác giả. Hình ảnh thơ thật mộc mạc, giản dị nhưng cũng diễn tả được đầy dủ ý thơ.
Chỉ bằng 4 câu thơ ngắn Nguyễn Du đã dựng lại được cả thời niên thiếu cho đến lúc trưởng thành, một không gian thân thương: đồng, sông, bể. Từ không gian đầy ắp kỉ niệm ấy ta nhận ra niềm say mê, sảng khoái của con người trong cái mát lành dịu ngọt ân tình của quê hương qua ánh trăng lai láng trên cánh đồng, dòng sông, bãi biển. Không gian cứ mở rộng mãi ra, bao la bát ngát theo nhịp trưởng thành của con người. Thời gian không ngừng vận động và cậu bé lớn lên từ quê hương ấy đã trở thành chiến sĩ. Khi xa quê, đi vào cuộc chiến, nỗi nhớ thương chợt hiện về quay quắt tâm hồn, lúc này người và trăng lại càng gắn bó ánh trăng là bạn tri kỉ chia sẻ mọi gian nan thiếu thốn, mọi buồn vui sướng khổ trong những năm tháng chiến tranh của tác giả. Như vậy là tuổi thơ chớp mắt đã trôi qua. Cái còn lại lúc này là vầng trăng thật đơn sơ, chung thuỷ.
tui nhìn lộn bài ( định gửi cho thg em )
Khổ thơ đầu tiên của bài ánh trăng đã diễn tả được sự gắn bó của trăng với con người lúc nhỏ. Chỉ bằng 4 câu thơ ngắn Nguyễn Du đã dựng lại được cả thời niên thiếu cho đến lúc trưởng thành, một không gian thân thương: đồng, sông, bể. Không gian cứ mở rộng mãi ra, bao la bát ngát theo nhịp trưởng thành của con người. Để rồi cậu bé đó đã sống với thiên nhiên, với trăng như một người bạn tri kỷ. Cấu trúc lặp và biện pháp liệt kê được sử dụng theo trình tự không gian từ nhỏ tới lớn, từ quê hương rộng ra là đất nước đã được tác giả sử dụng. Điệp từ “hồi” đã nhấn mạnh sự suy tưởng, suy ngẫm về quá khứ khi có ánh trăng bên mình. Vần trăng chính là tri kỷ, là kỉ niệm của tác giả. Hình ảnh thơ thật mộc mạc, giản dị nhưng cũng diễn tả được đầy dủ ý thơ.