viết đoạn văn về người bố có dùng phương thức kể tả thông qua đó thể hiện cảm xúc 10 dòng
0 bình luận về “viết đoạn văn về người bố có dùng phương thức kể tả thông qua đó thể hiện cảm xúc 10 dòng”
Bố là người em vô cùng yêu quý trên cuộc đời này. CÔng việc của bố em là thợ xây. NGày ngày, khi trời vùa hửng sáng là bố đã bắt đầu thức giấc. Bố em có thói quen tập thể dục. Bố luôn bảo với em là bố phải khỏe mạnh để kiếm tiền nuôi em học và mai này có tương lai. Trên chiếc xe máy đã cũ, bố đi làm công việc nặng nhọc. Đông hay hè đều gây áp lực và khiến bố em thêm già đi. Mồ hôi lúc nào cũng thấm ướt lưng áo bố, mặt bố thì lấm lem bụi xi măng, bụi cát. Em biết công việc của bố nguy hiểm khi phải đứng trên giáo cao. Em luôn lo sợ cho an toàn của bố. Từng viên gạch, từng xô vữa, việ gì cũng đòi hỏi sức lực và khiến vai bố như gầy yếu đi. Có lần chứng kiến bố đứng trên giáo cao năm tầng, em sợ, em lo và chỉ khi bố xuống đất rồi, cảm giác thót tim ấy mới biến mất. Đôi khi, em thấy mình ích kỉ vì không giúp đỡ được bố. Chiều chiều, bố trở về khi trời xẩm tối, bố luôn cười hiền nhưng em hiểu nụ cười ấy là vô vàn khó nhọc đã bị giấu nhẹm đi. Em thương bố quá!
Bố là người em vô cùng yêu quý trên cuộc đời này. CÔng việc của bố em là thợ xây. NGày ngày, khi trời vùa hửng sáng là bố đã bắt đầu thức giấc. Bố em có thói quen tập thể dục. Bố luôn bảo với em là bố phải khỏe mạnh để kiếm tiền nuôi em học và mai này có tương lai. Trên chiếc xe máy đã cũ, bố đi làm công việc nặng nhọc. Đông hay hè đều gây áp lực và khiến bố em thêm già đi. Mồ hôi lúc nào cũng thấm ướt lưng áo bố, mặt bố thì lấm lem bụi xi măng, bụi cát. Em biết công việc của bố nguy hiểm khi phải đứng trên giáo cao. Em luôn lo sợ cho an toàn của bố. Từng viên gạch, từng xô vữa, việ gì cũng đòi hỏi sức lực và khiến vai bố như gầy yếu đi. Có lần chứng kiến bố đứng trên giáo cao năm tầng, em sợ, em lo và chỉ khi bố xuống đất rồi, cảm giác thót tim ấy mới biến mất. Đôi khi, em thấy mình ích kỉ vì không giúp đỡ được bố. Chiều chiều, bố trở về khi trời xẩm tối, bố luôn cười hiền nhưng em hiểu nụ cười ấy là vô vàn khó nhọc đã bị giấu nhẹm đi. Em thương bố quá!