Viết mở bài và kết bài cho hai đề sau
Đề 1: đóng vai lão Hạc kể lại chuyện bán chó
Đề 2: đóng vai cô bé bán Diêm kể lại câu chuyện
Viết mở bài và kết bài cho hai đề sau
Đề 1: đóng vai lão Hạc kể lại chuyện bán chó
Đề 2: đóng vai cô bé bán Diêm kể lại câu chuyện
Đề 1: Đóng vai lão Hạc kể lại chuyện bán chó
MB: Đã mấy hôm rồi mà tôi vẫn không thôi suy nghĩ miên man, không khỏi thấy day dứt khó tả về cuộc đời, số phận của ông lão đó – một ông già có thể hu hu khóc như con nít chỉ vì phải mất đi một con chó. Đã lâu lắm rồi, cuộc sống khổ sở để lo cho từng bữa ăn, cái mặc triền miên đã làm tôi bỏ quên những suy nghĩ về cuộc đời. Giờ, chính vì những giọt nước mắt chân thành ấy đã làm tôi chìm trong những suy tư mới, khác hơn về cuộc đời.
KB: Cuộc đời thật lắm nỗi bất công với những con người còn giữ lại trong tâm hồn mình một chút tình thương, lương tâm hiếm hoi. Nhưng cuộc đối thoại ngắn ngủi cũng đã làm tôi thay đổi, tôi đã biết tin vào những tốt đẹp của tinh thần, dù nó có nằm lẫn giữa bao gian khổ, đói nghèo lẫn lộn. Đó là một ánh sáng le lói sau những trận bão. Dù chỉ le lói nhưng nó cũng đủ để ta tin tưởng rằng trong bất kì hoàn cảnh nào vẫn luôn có những người tốt.
Đề 2: Đóng vai cô bé bán Diêm kể lại câu chuyện cho bà nghe những gì đã xảy ra khi đi bán diêm trong đêm giao thừa.
MB: Sau một giấc ngủ dài, tôi tỉnh dậy và chợt nhận ra đây chính là ngôi nhà yêu dấu năm xưa – nơi gia đình tôi đã sống những ngày thật hạnh phúc. Nhưng thật kì lạ, một màu trắng thần kì bao phủ xung quanh, thoang thoảng đâu đây hương thơm của hoa đồng nội. Tôi hoa mắt chăng? Kia chẳng phải là người bà hiền hậu của tôi sao. Bà lặng lẽ ngồi đan len bên cửa sổ, gương mặt phúc hậu của bà thật quá gần gũi, thân quen. Thấy tôi tỉnh giấc, bà nhẹ nhàng nói: “Cháu thân yêu, lại đây với bà nào”. Tôi chạy đến bên, bà khẽ ôm tôi vào lòng, nhỏ nhẹ: “Cháu yêu quý, tại sao cháu lại muốn lên đây với bà? Cuộc sống trần gian chẳng lẽ quá khổ cực hay sao?”. Tôi nghẹn ngào kể lại cho bà nghe cuộc sống của tôi dưới trần gian sau khi bà mất…
TB: Nhưng trong tâm trí của tôi, hình ảnh một gia đình êm ấm, khi còn có mẹ, có bà, sống dưới ngôi nhà có dãy trường xuân bao quanh sao thật đẹp, thật ấm áp đến lạ thường.
đề 1:
MB: Tôi là Lão Hạc,hôm nay tôi sẽ kể lại câu chuyện đau lòng mà tôi phải trải qua đó là việc tôi bán cậu Vàng.
KB:Sau việc làm ấy tôi cũng rất buồn, ân hận và còn tự trách bản thân mình vì trót lừa một chú chó mà mình bấy lâu nay đã yêu thương chăm sóc cho nó
đề 2:
MB:Tôi là cô bé bán diêm, hôm nay tôi sẽ kể cho các bạn nghe về câu chuyện mà tôi đã từng trải qua
KB:Dù sau tất cả mọi chuyện có khó khăn đén thế nào thì người vẫn luôn dõi theo và yêu thương tôi đén cùng đó là bà nội hiền hậu của tôi