Viết một bài văn 2 trang rưỡi tả một cây phượng cổ thụ trong 4 mùa
0 bình luận về “Viết một bài văn 2 trang rưỡi tả một cây phượng cổ thụ trong 4 mùa”
Trong số những cây phượng được trồng trong sân trường, em thích nhất là cây phượng cổ thủ được trồng ở giữa sân trường. Cây phượng này đã được trồng từ những ngày đầu trường mới xây dựng xong vì vậy số tuổi của nó cũng đã nhiều lắm rồi. Cái thân của cây to và chắc chắn lắm. Chúng em phải 4 – 5 người xếp thành vòng tròn mới ôm được hết thân cây phượng. Rễ của cây phượng nhô lên mặt đất, to như một con trăn. Chúng em thích ngồi ngay dưới gốc phượng để chơi đùa vì ở đó lúc nào cũng mát mẻ. Phía trên, cành cây phượng đâm ngang khắp trời. Cành to, cành nhỏ đua nhau vươn cao và xa để đón lấy ánh nắng.
Trên những cành cây ấy có rất nhiều lá nhưng lá của cây phượng thật đặc biệt. Mỗi cành của nó có rất nhiều lá và trên mỗi cành lá lại mọc ra rất nhiều lá con. Vì lá phượng nhỏ nên những tia nắng vẫn có thể xuyên qua chúng để chiếu xuống mặt đất. Nó tạo thành những bông hoa nhỏ trên mặt đất. Hè đến, hoa phượng nở đỏ rực. Những con ve cũng bắt đầu kêu. Màu đỏ của hoa phượng dần thay thế cho màu xanh của lá. Cả một vùng trời cũng trở nên rực đỏ.
Hoa phượng và tiếng ve kêu chính là báo hiệu cho một mùa hè đã đến. Em thường nhặt những cánh phượng rơi rồi ép vào trong trang vở để tạo thành hình con bướm. Mỗi khi nhìn thấy những con bướm ấy là em lại nhớ đến những kỉ niệm của những ngày tới trường. Khi hoa phượng tàn là lúc chúng em chuẩn bị được quay lại trường học.
Biết bao thế hệ học sinh của trường em đã lớn lên trưởng thành dưới sự chứng kiến của cây phượng này. Mai sau dù xa trường em sẽ vẫn luôn nhớ về hình ảnh của cây phượng và hình ảnh của thầy cô, bạn bè.
Ôi tiếng ve gọi hè, ôi những vạt nắng gọi cây phượng thực dậy sau giấc ngủ đông. Hè đến rồi, em lại thỏa sức được ngắm cây phượng vĩ ở sân trường em.
Cây phượng ở sân trường được các bác bảo vệ trồng khá lâu rồi. Phượng có thân khá cao, thon vỏ cây nâu xám làm nổi bật màu xanh của lá. Vì là cây nhiệt đới, được trồng để lấy bóng mát nên các tán lá tỏa ra rộng, lá mọc kép thành tầng tràn đầy sức sống. Lá phượng xanh ngát khi xuân về, còn e ấp như những thiếu nữ ngại ngùng, dần dần chúng xòe ra chào đón những tia nắng hè rực rỡ. Cây phượng như muốn chạy kịp với trời hè, qua còn xanh màu lá mà giờ đã bừng đỏ thẫm những ngọn lửa cháy trên cành. Đó là hoa phượng, hoa phượng đỏ rực rỡ làm sao, nó không phải một đóa mà là hàng nghìn chùm. Mọc xen kẽ trên những tán cây xanh, hoa phượng hé những đôi mắt lửa, ngắm nghía không gian.
Nhìn từ xa , cây phượng như một chiếc ô đỏ sặc sỡ giữa nền trời xanh trong với những áng mây bồng bềnh. Dường như hoa phượng nở càng đỏ, lá phượng lại càng xanh, một niềm vui cháy khát và nỗi sầu mang mác có lẽ chính là nỗi niềm của phượng vĩ. Có lẽ vui vì hè đến, mang lại hơi thở tươi mới cho từng tế bào trong thân cây, còn buồn, buồn vì hè đến, Phượng lại nhìn những học sinh bước vào mùa thi, rồi kì nghỉ hè đến, phượng lại cô đơn một mình. Cây phượng, ôi thân thương, có người kể với em rằng phượng vĩ còn là nơi hò hẹn, nơi những thiếu nữ mân mê tà áo trắng ngượng ngùng cười lệ với người yêu, là nơi khởi nguồn của sự gặp gỡ cùng là nơi hẹn ngày tái ngộ. Chính vậy mà phượng vĩ mang cả niềm vui mà cũng chất chứa nhiều nỗi buồn.
Phượng vĩ vốn là cây nhiệt đới, ưa cái nóng và ghét cái lạnh. Mỗi lần ông già mùa đông khắc nghiệt ghé qua, là lúc cây phượng phải chịu những thử thách khắc nghiệt. Phượng trơ cành khẳng khiu không một chiếc lá, thân phượng đen già. Bầu trời âm u, quạt từng cơn gió lớn, lay lắt những chấm hoa nhỏ còn sót lại trên cành. Em nhìn cây phượng mà xót thương vì giờ đây nó không còn sức sống mà nó vốn có. Những rực rỡ, những nồng nhiệt bị thay thế bởi từng đợt run rẩy của cành cây và sự u buồn vì vắng bóng những tầng lá xanh. Và rồi đông qua, mùa xuân vẫy gọi những cành lá, mùa hè ồ ạt tiếng ve như tiếng chuông báo đánh thức những bông hoa phượng.
Những cơn gió hè mơn man trên cành lá đung đưa những chùm hoa phượng vĩ chào đọn bầu trời thay áo mới xanh tươi không một gợn mây âm u. Mùa hoa phượng nở rồi rụng đỏ quanh gốc, đó cũng là lúc chúng em bắt đầu những trò chơi quen thuộc. Nhặt những bông hoa, ngắt từng nhị hoa chơi đấu gà, những bạn nữ như em thường cài những bông hoa phượng lên mái tóc chơi. Hoặc tìm những cành lá nhỏ rơi rụng đan thành vòng nguyệt quế xanh tươi đội lên đầu , đeo vào cổ.
Lúc ấy thì hãnh diện lắm, vì mình có một chiếc vòng nguyệt quế, làm từ những cành lá của cây phượng thân yêu. Tuổi học trò cứ thế trôi đi êm đềm, cùng bạn cùng bè cùng cây phượng vĩ lưu giữ bao thương nhớ thuở mộng mơ. Không biết mai sau trưởng thành, quay về mái trường thân yêu, thì thầm vào tai phượng , hỏi phượng xem có nhớ ta, hỏi phượng về kí ức tuổi thơ tươi đẹp. Em mỉm cười thích thú, có lẽ khi lớn ta sẽ chẳng còn cơ hội ngắm phượng vĩ, ngắm được vẻ đẹp chân thực của nó như khi còn cắp sách đến trường.
Phượng vĩ đẹp mà thơ. Loài cây che bóng mát cho bao thế hệ học sinh. Em còn nhớ mãi, yêu mãi thôi cây hoa học trò.
Trong số những cây phượng được trồng trong sân trường, em thích nhất là cây phượng cổ thủ được trồng ở giữa sân trường. Cây phượng này đã được trồng từ những ngày đầu trường mới xây dựng xong vì vậy số tuổi của nó cũng đã nhiều lắm rồi. Cái thân của cây to và chắc chắn lắm. Chúng em phải 4 – 5 người xếp thành vòng tròn mới ôm được hết thân cây phượng. Rễ của cây phượng nhô lên mặt đất, to như một con trăn. Chúng em thích ngồi ngay dưới gốc phượng để chơi đùa vì ở đó lúc nào cũng mát mẻ. Phía trên, cành cây phượng đâm ngang khắp trời. Cành to, cành nhỏ đua nhau vươn cao và xa để đón lấy ánh nắng.
Trên những cành cây ấy có rất nhiều lá nhưng lá của cây phượng thật đặc biệt. Mỗi cành của nó có rất nhiều lá và trên mỗi cành lá lại mọc ra rất nhiều lá con. Vì lá phượng nhỏ nên những tia nắng vẫn có thể xuyên qua chúng để chiếu xuống mặt đất. Nó tạo thành những bông hoa nhỏ trên mặt đất. Hè đến, hoa phượng nở đỏ rực. Những con ve cũng bắt đầu kêu. Màu đỏ của hoa phượng dần thay thế cho màu xanh của lá. Cả một vùng trời cũng trở nên rực đỏ.
Hoa phượng và tiếng ve kêu chính là báo hiệu cho một mùa hè đã đến. Em thường nhặt những cánh phượng rơi rồi ép vào trong trang vở để tạo thành hình con bướm. Mỗi khi nhìn thấy những con bướm ấy là em lại nhớ đến những kỉ niệm của những ngày tới trường. Khi hoa phượng tàn là lúc chúng em chuẩn bị được quay lại trường học.
Biết bao thế hệ học sinh của trường em đã lớn lên trưởng thành dưới sự chứng kiến của cây phượng này. Mai sau dù xa trường em sẽ vẫn luôn nhớ về hình ảnh của cây phượng và hình ảnh của thầy cô, bạn bè.
bạn chép tạm vào vở nhé
Ôi tiếng ve gọi hè, ôi những vạt nắng gọi cây phượng thực dậy sau giấc ngủ đông. Hè đến rồi, em lại thỏa sức được ngắm cây phượng vĩ ở sân trường em.
Cây phượng ở sân trường được các bác bảo vệ trồng khá lâu rồi. Phượng có thân khá cao, thon vỏ cây nâu xám làm nổi bật màu xanh của lá. Vì là cây nhiệt đới, được trồng để lấy bóng mát nên các tán lá tỏa ra rộng, lá mọc kép thành tầng tràn đầy sức sống. Lá phượng xanh ngát khi xuân về, còn e ấp như những thiếu nữ ngại ngùng, dần dần chúng xòe ra chào đón những tia nắng hè rực rỡ. Cây phượng như muốn chạy kịp với trời hè, qua còn xanh màu lá mà giờ đã bừng đỏ thẫm những ngọn lửa cháy trên cành. Đó là hoa phượng, hoa phượng đỏ rực rỡ làm sao, nó không phải một đóa mà là hàng nghìn chùm. Mọc xen kẽ trên những tán cây xanh, hoa phượng hé những đôi mắt lửa, ngắm nghía không gian.
Nhìn từ xa , cây phượng như một chiếc ô đỏ sặc sỡ giữa nền trời xanh trong với những áng mây bồng bềnh. Dường như hoa phượng nở càng đỏ, lá phượng lại càng xanh, một niềm vui cháy khát và nỗi sầu mang mác có lẽ chính là nỗi niềm của phượng vĩ. Có lẽ vui vì hè đến, mang lại hơi thở tươi mới cho từng tế bào trong thân cây, còn buồn, buồn vì hè đến, Phượng lại nhìn những học sinh bước vào mùa thi, rồi kì nghỉ hè đến, phượng lại cô đơn một mình. Cây phượng, ôi thân thương, có người kể với em rằng phượng vĩ còn là nơi hò hẹn, nơi những thiếu nữ mân mê tà áo trắng ngượng ngùng cười lệ với người yêu, là nơi khởi nguồn của sự gặp gỡ cùng là nơi hẹn ngày tái ngộ. Chính vậy mà phượng vĩ mang cả niềm vui mà cũng chất chứa nhiều nỗi buồn.
Phượng vĩ vốn là cây nhiệt đới, ưa cái nóng và ghét cái lạnh. Mỗi lần ông già mùa đông khắc nghiệt ghé qua, là lúc cây phượng phải chịu những thử thách khắc nghiệt. Phượng trơ cành khẳng khiu không một chiếc lá, thân phượng đen già. Bầu trời âm u, quạt từng cơn gió lớn, lay lắt những chấm hoa nhỏ còn sót lại trên cành. Em nhìn cây phượng mà xót thương vì giờ đây nó không còn sức sống mà nó vốn có. Những rực rỡ, những nồng nhiệt bị thay thế bởi từng đợt run rẩy của cành cây và sự u buồn vì vắng bóng những tầng lá xanh. Và rồi đông qua, mùa xuân vẫy gọi những cành lá, mùa hè ồ ạt tiếng ve như tiếng chuông báo đánh thức những bông hoa phượng.
Những cơn gió hè mơn man trên cành lá đung đưa những chùm hoa phượng vĩ chào đọn bầu trời thay áo mới xanh tươi không một gợn mây âm u. Mùa hoa phượng nở rồi rụng đỏ quanh gốc, đó cũng là lúc chúng em bắt đầu những trò chơi quen thuộc. Nhặt những bông hoa, ngắt từng nhị hoa chơi đấu gà, những bạn nữ như em thường cài những bông hoa phượng lên mái tóc chơi. Hoặc tìm những cành lá nhỏ rơi rụng đan thành vòng nguyệt quế xanh tươi đội lên đầu , đeo vào cổ.
Lúc ấy thì hãnh diện lắm, vì mình có một chiếc vòng nguyệt quế, làm từ những cành lá của cây phượng thân yêu. Tuổi học trò cứ thế trôi đi êm đềm, cùng bạn cùng bè cùng cây phượng vĩ lưu giữ bao thương nhớ thuở mộng mơ. Không biết mai sau trưởng thành, quay về mái trường thân yêu, thì thầm vào tai phượng , hỏi phượng xem có nhớ ta, hỏi phượng về kí ức tuổi thơ tươi đẹp. Em mỉm cười thích thú, có lẽ khi lớn ta sẽ chẳng còn cơ hội ngắm phượng vĩ, ngắm được vẻ đẹp chân thực của nó như khi còn cắp sách đến trường.
Phượng vĩ đẹp mà thơ. Loài cây che bóng mát cho bao thế hệ học sinh. Em còn nhớ mãi, yêu mãi thôi cây hoa học trò.
bạn vote mình 5 sao và câu trả lời hay nhất nhé