Viết một bài văn cảm nhận về mái trường thân yêu đã gắn liền với em trong một năm học qua

Viết một bài văn cảm nhận về mái trường thân yêu đã gắn liền với em trong một năm học qua

0 bình luận về “Viết một bài văn cảm nhận về mái trường thân yêu đã gắn liền với em trong một năm học qua”

  1. Thấm thoát đã hơn 3 năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng tôi học hành, đùa giỡn và cùng tôi bước đi trên con đường học tập nhưng giờ đâyy tôi đã sắp phải xa lìa ngôi trường yêu dấu.Tôii đã không thể kìm nén được cảm xúc của mình khi nghĩ đến cảnh phải xa mái trường bốn năm trời gắn bó, xa thầy cô thân yêu, xa bạn bè ,khi lên cấp ba mỗi đứa một lựa chọn, có khi học một trường khác nhau. Thế là không thể học cùng nhau nữa rồi.

    Xa trường là xa thầy cô yêu dấu, những ngày tháng học hành mới thấy được những tình cảm mà thầy cô đã dành cho tôi. Cấp hai chính vì thế những người lái đò là một hướng dẫn viên đưa ta đi đúng hướng để phát triển hoàn thành con người. Thầy cô dạy tôi luôn đem đến cho tôi những cảm xúc khác nhau, môi một thầy một cô đều có một tác phong để ta học tập. thầy cô không chỉ đem lại tri thức mà còn đem lại những bài học quý giá của cuộc sống này. Nghĩ đến khi phải chia tay những người cha người mẹ thứ hai của mình tôi thấy buồn vô hạn. Rồi mai này khi tôi đi học cấp ba tôi còn có thời gian để về trường thăm thầy cô nữa không, rồi khi lớn lên rồi thầy cô chuyển trường thì tôi biết làm sao đây. Nhớ nhất là những thầy cô chủ nhiệm, họ luôn là những người đưa cá nhân tôi và lớp đi lên phát triển. nếu phải xa thầy cô tôi như mất đi một phần nào đó trong cuộc sống dẫu biết rằng còn có nhiều thầy cô khác nhưng thầy cô nơi đây là những thầy cô đầu đời của cuộc đời mỗi con người vì thế tôi thấy luyến tiếc lắm khi chia tay.

    Xa trường tôi nhớ bạn bè tôi nhiều lắm, những giờ học trên lớp với những cánh tay nhỏ nhắn phát biểu xây dựng bài, những lúc không hiểu bài nhờ người bạn của mình để giảng hộ. có câu nói “ học thầy không tày học bạn” thật không sai. Bạn không chỉ là chỗ để ta học tập mà còn để ta chia sẻ những buồn vui trong cuộc sống. Khi buồn khi vui đều có thể chia sẻ với bạn của mình, những giờ ra chơi thật vui vẻ. chúng tôi hoặc ngồi bàn tán với nhau về những chuyện xảy ra xung quanh cuộc sống những suy nghĩ ngay ngô những nụ cười hồn nhiên của chúng tôi như xóa tan đi tiết học mệt mỏi và bắt đầu với môn tiết học mới. Thế mà giờ đã phải chia tay nhìn mặt đứa nào cũng đáng yêu thế ngày thường có những lúc nói xấu nhau cãi cọ nhau thế nhưng sao giờ đây nhìn thấy ai trong lớp cũng yêu đến thế, không muốn rời đến thế. Cả cái cậu bạn ngày nào suốt ngày chêu tôi,dọa sâu tôi, đùa tôi để cho cả lớp chêu đáng ghét như thế mà giờ đây khi sắp phải xa cậu ta tôi lại thấy không muốn đuổi đánh cậu ta nữa.

    Xa trường tôi đâu chỉ nhớ con người mà tôi còn nhớ những đồ vật , cảnh vật của trường, nhớ từng tiết học, từng buổi sinh hoạt ngoại khóa, giờ chào cờ đầu tuần thứ hai, rồi buổi lao động của những đứa như tôi lấm lem, bê bết đất. Tôi thẫn thờ một mình đi qua những hành lang đầy nắng đưa mắt nhìn lại từng vách tương góc lớp thân quen. Dãy nhà ba tầng cao vời vợi so với cái tầm nhìn của tôi, tôi biết mai này lớn lên còn rất nhiều thứ để còn lớn hơn dãy nhà này nữa và cuộc sống đến thời gian trôi đi sẽ để lại những kỉ niệm khó phai trong lòng người, và đây chính là cuộc chia tay đầu tiên diễn ra trong cuộc đời học sinh của tôi. Mấy dãy ghế đá ngoài sân kia là chỗ chúng tôi hay ngôi tán phét nói những chuyện trên trời dưới bể và nhận xét một cách vội vàng những hiện tượng ấy. cũng có khi là ngồi đợi bạn thân tan học ra về. đồng thời nó cũng là chỗ để cho chúng tôi ăn quà vặt trong giờ ra chơi. Nào là bim bim nào là kem, kẹo mút ôi những món quà vặt ấy chúng tôi phải xin mãi hay tích góp tiền mới có mà ăn. Những rặng cây cao rì rào trước gió. Tôi muốn ở lại đây với chúng chơi trên những bóng mát của chúng mãi thôi.
    Tạm biệt nhé những kỉ niệm dấu yếu thời gian dần trôi đi và tôi sợ một ngày nào đó khi về lại mái trường này thầy cô dậy tôi sẽ không còn ở nơi đây nữa, những hàng cây kia liệu có còn đứng ở đó không. Về đến trường liệu rằng còn ai nhận ra tôi nữa. Ôi mái trường mến yêu này tôi yêu bạn đến mức không thể nào bước chân đi. Nhưng cuộc sống phát triển và tôi không thể nào tránh khỏi quy luật ấy.

    *Chúc bạn hc tốt*

    Bình luận
  2. Ai đó đã từng nói rằng: Trường học là ngôi nhà thứ hai của mỗi học sinh. Thật vậy, trong những tháng ngày thơ ấu, mỗi ngày em dành rất nhiều thời gian ở trường. Để học tập, rèn luyện, để vui chơi và để trưởng thành. Vì vậy, em rất yêu quý ngôi trường của mình.
    Trường của em tên là Trường THCS Nguyễn Văn C, nằm ở một con ngõ nhỏ. Ngôi trường được xây khá lâu rồi, nên màu sơn có chút cũ. Tuy nhiên, các dụng cụ để học tập như máy tính, bảng, bàn ghế, bóng chuyền… thì đều rất mới. Trường của em gồm có ba tòa nhà chính, được chia đều cho các lớp học, cùng khu thư viện, hoạt động chung. Dù trường không quá lớn, nhưng đối với em, nó như là một thế giới vô cùng to lớn và kì diệu. Mỗi ngày đều khiến em được bất ngờ và vui vẻ.
    Các giáo viên của trường em luôn giảng dạy rất nhiệt tình. Các thầy cô luôn quan tâm, lắng nghe học sinh, và cố gắng hết sức để mỗi học sinh đều có thể học tập tốt. Mỗi thầy cô đều có những phương pháp dạy học khác nhau, thế nhưng điểm chung của tất cả chính là trái tim nhiệt huyết yêu trường, yêu nghề. Trong đó, em ấn tượng nhất là cô giáo chủ nhiệm của em, cũng chính là cô giáo dạy môn Ngữ văn. Cô đã dạy em từ hồi em mới lên lớp 6. Điều khiến em ấn tượng với cô nhiều như vậy, chính bởi giọng nói nhẹ nhàng, dịu dàng của cô. Lời cô dạy êm như tiếng mẹ ru vậy. Khiến mỗi giờ học Văn với em thật bình yên.
    Ở trường, em còn có rất nhiều người bạn thân thiết. Mỗi ngày, chúng em cùng nhau học tập, cùng nhau vui chơi. Luôn ở bên cạnh nhau mọi lúc mọi nơi. Khắp ngôi trường, từ sân bóng, thư viện, ban công, lớp học… đâu đâu cũng là nơi mà chúng em từng ngồi học bài, tâm sự. Chính các bạn đã góp phần tạo cho em những ngày đến trường vui vẻ.
    Khắp ngôi trường, nhìn đâu cũng chứa chan những kỉ niệm của em cả. Buồn có, vui có, thế nhưng tất cả cùng nhau tạo nên tuổi học trò hồn nhiên, vô tư của em. Dù trường em có thể không to lớn như trường khác, không nổi tiếng như trường khác, cũng không có nhiều giải thưởng như trường khác, thì đối với em trường vẫn là nơi tuyệt vời nhất.
    Em yêu quý trường của em nhiều lắm. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để sau này có thể góp sức phát triển trường. Và em sẽ cố gắng tận hưởng những khoảng thời gian tốt đẹp khi được ở trường. Để tạo cho mình thật nhiều kỉ niệm tuyệt vời.

    Bình luận

Viết một bình luận