Viết một bài văn ghi hộ tâm trạng của nhân vật bé Thủy khi theo mẹ về quê Không chép mạng

Viết một bài văn ghi hộ tâm trạng của nhân vật bé Thủy khi theo mẹ về quê
Không chép mạng

0 bình luận về “Viết một bài văn ghi hộ tâm trạng của nhân vật bé Thủy khi theo mẹ về quê Không chép mạng”

  1. Niềm ao ước lớn lao nhất với mỗi đứa trẻ là có cuộc sống hạnh phúc trong gia đình đầy đủ cha mẹ. Thế nhưng, có những số phận bất hạnh của trẻ thơ khiến chúng ta không khỏi xót xa. Nhân vật Thủy trong truyện ngắn Cuộc chia tay của những con búp bê là một đứa con hiếu thảo, ngoan hiền và thương anh nhưng số phận của Thủy cũng như số phận của hai anh em lại vô cùng éo le, đau khổ.

    Thủy là một em bé rất ngoan ngoãn, hiếu thảo và yêu thương anh trai của mình. Dù mới học lớp 4, ở cái tuổi hồn nhiên ấy nhưng em đã rất khéo léo và biết quan tâm, chăm sóc người khác. Khi anh trai bị rách áo, em đã khâu vá rất thành thạo, từng mũi kim được đưa thoăn thoắt. Mỗi tối sau khi học bài xong, em lại đưa con Vệ Sĩ vào cah giấc ngủ cho anh. Khi biết bố mẹ chia tay, gia đình phải li tán, hai anh em phải chia số đồ chơi, Thủy đã nhường hết cho anh. Khi thấy Thành chia hai con Vệ Sĩ và Em Nhỏ thi Thủy đã giận dữ vì em không muốn chia rẽ chúng. Nhưng rồi cuối cùng, hai anh em quyết định để lại chúng khi nhìn thấy chúng quàng lên vai nhau..Vì Thủy không muốn những món đồ chơi vốn gắn bó thân thiết giờ phải chia lìa như hai anh em. Như vậy, em không chỉ là một đứa trẻ hồn nhiên và yêu thương anh mà còn có tấm lòng vị tha. Và khi biết phải về quê sống với mẹ, phải sống xa anh trai và không còn được đi học nữa nhưng em vẫn ngoan ngoãn vâng lời mẹ. Qua những chi tiết đó, người đọc thấy được em là cô bé rất chu đáo và biết suy nghĩ sâu sắc, một tâm hồn nhạy cảm và yêu thương gia đình.

    Số phận của Thủy kém phần may mắn hơn với các bạn đồng trang lứa. Cuộc sống của hai anh vốn rất êm đềm, hạnh phúc bên cha mẹ vậy mà giờ đây cha mẹ em quyết định li hôn. Tác giả đã rất khéo léo lựa chọn chi tiết mẹ yêu cầu hai anh em chia nhau những con búp bê – đó vốn là những vật vô tri vô giác. Đó là những đồ chơi đã gắn bó với nhau, thân thiết như hai anh em Thahf và Thủy vậy. Nghe thấy điều đó, Thủy “run lên bần bật, kinh hoàng” và đưa cặp mắt tuyệt vọng nhìn Thành, em đau đớn khi biết rằng giây phút chia xa anh sắp đến. Em đã khóc nức nở, tức tưởi cả đêm hôm trước, giọt nước mắt của đứa bé đang tuổi ăn tuổi lớn khiến chúng ta không thôi xót xa. Cuộc chia tay lần này có thể sẽ là xa nhau mãi mãi. Hai con búp bê sẽ không khóc đâu vì búp bê làm gì có nước mắt. Nhưng cuộc chia tay đã làm nhói đau Thành và Thủy, để lại trong tim hai em một vết thương rất lớn không gì hàn gắn nổi. 

    Sự đau xót ấy còn được thể hiện qua cuộc chia tay của Thủy với  các bạn và cô giáo, em đã không kìm nén được giọt nước mắt trong giây phút ấy bởi có lẽ đây cũng là lần cuối cùng em được đến trường. Em không dám nhận quyển sổ và cây bút cô giáo tặng vì từ nay em không còn đi học, mà phải theo mẹ bươn chải với cuộc sống mưu sinh. Tình cảnh của em thật đáng thương, em không chỉ mất đi một gia đình hạnh phúc, một người anh trai luôn yêu thương và bảo vệ, em còn bị tước đoạt cả những tháng ngày học hành và vui chơi của tuổi thơ.

    Giây phút chia li cuối cùng cũng đến, em theo mẹ lên chiếc xe đi về một nơi rất xa. Trước khi đi, em vẫn mếu máo dặn anh trai mình phải để hai con búp bê luôn ở gần nhau. Có lẽ đó cũng là mong ước lớn nhất của Thủy, không bao giờ phải xa cách anh trai. Nỗi đau của người lớn có thể rồi sẽ xoa dịu bởi sự trưởng thành và mạnh mẽ nhưng những tổn thương sâu sắc trong lòng đứa trẻ sẽ còn mãi trong cuộc đời.

     Câu chuyện để lại cho người đọc nhiều cảm xúc lớn lao để tình cảm gia đình nhất là tình cảm anh em. Truyện cũng là lời nhắn đến mỗi chúng ta, hãy nâng niu và trân trọng những giây phút hạnh phúc bên gia đình.

    Bình luận

Viết một bình luận