viết một bài văn nghị luận về tính khêm tốn giúp em với

viết một bài văn nghị luận về tính khêm tốn giúp em với

0 bình luận về “viết một bài văn nghị luận về tính khêm tốn giúp em với”

  1. Dàn ý

    Mở bài

    +Trong cuộc sống,có rất nhiều đức tính cao đẹp như thật thà,tự trong,…Một tróng số những đức tính khiêm tốt có rất nhiều giá trị quý báu và nhân đạo

    +Vậy người có đức tính này thì như thế nào?

    Thân bài

    -Giới thiệu khái quát về khiêm tốn

    thức và thái độ đúng mức trong việc đánh giá bản thân

    +Không tự đề cao, không kiêu căng, tự phụ.
    +Không luôn cho bản thân mình là hoàn hảo nhất.

    -Biểu hiện của những người có lòng khiêm tốn 

    +Người có tính khiêm tốn không bao giừoi cho bản thân là hoàn hảo

    +Luôn cố gắng khắc phục lỗi sai của bản thân

    +Không bao giời kể công với ngừoi khác

    +Luôn coi trọng lời nhận xét của ngừoi khác

    +Con ngừoi ai cũng phải có tính khiêm tốn trong bản thân

    +Nó là một phẩm chất đạo đức cao đẹp

    +Nó giúp mối quan hệ của chúng ta được khắn khít và gần gũi hơn

    +Giúp ta biết tự lượng sức mình

    +Khi có ý tán thành ngừoi khác thì phải tỏ thái độ chân thành

    +Khi không đồng tình với ý kiến người khác thì phải nói cho phù hợp,không nói năng lố bịch

    +Nếu ai có đức tính này thì ngừoi đó sẽ đạt đưuọc thành công trong cuộc sống

    +Được mọi người kính trọng và nể phục

    +Khiêm tốn không phahỉ là hạ thấp bản thân,mà là để chúng ta có động lực vươn lên hằng ngày

    +Nên cho một tấm gương sáng vào

    +Đông thời,phê phán những ngừoi ngạo mạn,kiêu căng,luôn cho mình là hoàn hảo nhất thì sẽ không đạt đưuọc thành công trong cuộc sống

    Kết bài

    +nêu cảm nghĩ về ngừoi có tính khiêm tốn

    +Liên hệ bản thân

    Bình luận
  2. Bạn tham khảo nha :

    I. Mở bài

    – Từ xa xưa tới nay đất nước ta luôn là đất nước đặt giá trị chuẩn mực đạo đức lên hàng đầu. Trong những giá trị đó tính khiêm tốn luôn là quan trọng nhất, giống như một câu nói của Các Mác đã từng nói “khiêm tốn bao nhiêu cũng không đủ một chút tự kiêu cũng bằng thừa”

    – Khiêm tốn chính là đức tính quan trọng cơ bản mà con người cần phải có để thành công.

    II. Thân bài

    – Thế nào là lòng khiêm tốn? Khiêm tốn là luôn bị đặt mình ở đúng chỗ có cái nhìn đúng đắn về năng lực, vị trí, cũng như ngoại hình của mình.

    – Không được đặt cái “tôi” cá nhân lên trên một người để tự mãn và cho rằng mình giỏi giang hơn tất cả, hoặc coi thường người khác…

    – Biểu hiện của khiêm tốn thường thể hiện ra bằng hành động, lời nói, thái độ . Những người khiêm tốn là những người khi được khen không vỗ ngực ta đây giỏi, ta đây đẹp, hay giàu có….

    – Người khiêm tốn là người sẽ luôn thấy được người khác giỏi hơn mình, tài hơn mình và mình phải cố gắng học hỏi để tốt hơn , không bao giờ tự bằng lòng với chính mình trong bất kỳ lĩnh vực gì.

    – Tại sao con người cần khiêm tốn bởi trong cuộc sống vốn nhiều biến động khôn lường nó giống như một nói “ Cuộc đời là biển cả ai không bơi sẽ chìm” vì vậy muốn bơi tốt bạn cần có lòng khiêm tốn. Khiêm tốn giúp bạn được mọi người yêu thương quý mến, dễ hòa nhập. Khiêm tốn còn giúp bạn thấy được năng lực của mình thấy người khác cao hơn mình để mà cố gắng vượt khó để tiến tới thành công.

    – Ngược lại với khiêm tốn là tự cao, thiêu khiêm tốn sẽ khiến con người bị cộng đồng xa lánh, ghét bỏ, ít hòa nhập. Thiếu khiêm tốn sẽ khiến bạn không biết mình đang ở vị trí nào luôn vỗ ngực ta đây không biết được ngoài xã hội sẽ có nhiều người tài giỏi, xinh đẹp hơn bạn sẽ khiến bạn dễ bị thất bại.

    – Ví dụ như chú Dế Mèn trong tác phẩm “Dế Mèn phiêu lưu ký” của nhà văn Tô Hoài. Chú đã phải nhận nhiều bài học đau đớn vì tính tự cao thiếu khiêm tốn của mình.

    III. Kết luận

    – Nêu cảm nghĩ của bản thân về đức tính khiêm tốn và rút ra bài học cho bản thân mình, vận dụng với đời sống.

    Bài văn :

    Ngạn ngữ Hy Lạp có câu: “Kiêu căng là đặc quyền của kẻ khờ dại”. Câu nói đó đã dạy cho chúng ta bài học luân lí làm người về lòng khiêm tốn. Đúng vậy, khiêm tốn không đơn thuần là bài học mà nó còn là thái độ sống, một nghệ thuật về cách đối nhân xử thế trên đường đời.

    Đánh giá một con người phải dựa trên chiều sâu của lối sống tâm hồn chứ không phải là thước đo của danh vọng. Khiêm tốn cũng giống như một bài học đầu tiên và thiết yếu của cái tâm hồn đó. Phải chăng những người khiêm tốn là những người nghiêm trang và đạo mạo? Con người ta thường đánh giá sai về hai chữ thành công của bản thân mình. Nhiều người tự cho mình là lỗ đen của vũ trụ hay “nhu thiết” không ai có thể thay thế. Họ đã sai và tự lầm tưởng.

    Khiêm tốn là tính nhã nhặn, biết sống một cách nhún nhường, luôn luôn hướng về phía tích cực, bao giờ cũng không ngừng học hỏi. Hoài bão lớn nhất của những con người ấy là cố gắng không ngừng, nhưng đó không phải cái cớ để tự đề cao bản thân, khoe khoang mình trước người khác. Chính những bậc kỳ tài trong lịch sử cũng chỉ dám nghĩ mình “có thể có ích” cho xã hội loài người. Vậy tại sao một số người có thể đặt mình cao hơn người khác. Người có tính khiêm tốn luôn hướng đến mục tiêu phải phấn đấu thêm, trau dồi thêm, muốn trao đổi, học hỏi nhiều hơn nữa. Họ không bao giờ chấp nhận thành công nơi hiện tại, mà luôn lấy thành công của người khác làm tấm gương cao hơn để phấn đấu trong tương lai. Đẹp thay cho những con người “nhượng từ và tự khiêm”. Thanh cao từ trong chính tâm hồn đến lối sống. Những con người dễ gần, dễ chia sẻ, chân thực và dễ cộng tác. Khiêm tốn phải xuất phát từ tự đáy lòng, bằng sự trung thực của bản thân, mắt không bị lu mờ bởi những danh lợi phù phiếm. Họ không ngại thiệt thòi, không sợ đời không thấy được cái giá trị đích thực mà họ xứng đáng phải có. Có câu “trời không phụ lòng người” con người có tài ắt sẽ được mọi người tìm đến và quí trọng. Không giống như những ai kia “khẩu phật tâm xà” kiểu cách, lễ nghi, khiêm tốn chỉ từ giả dối, muốn làm thanh cao. Sách có câu “một khiêm tốn bằng bốn tự kiêu” chỉ những người vờ khiêm tốn để tự nâng cao bản thân mình. Những con người kiêu căng có chút thành công, được chút ca ngợi lại tự ngộ nhận chốc chốc khoe khoang mình không tránh khỏi ánh mắt lố bịch và hợm hĩnh của những người xung quanh. Họ đã chủ quan và ngủ quên trong thành tích hay xa hơn là mãn dương tự đắc. Đáng thương thay cho những con người nông cạn!

    “Làm người chớ thấy tài mà cậy,

    Có nhọn bao nhiêu lại có tù”

    Thứ huênh hoang ấy hẳn phải tự xấu hổ với chính mình khi cho người khiêm tốn chỉ đạo đức giả nhưng họ lại không có được sự thanh liêm, chính trực, cần cù, dễ mến mà cái kiêu ngạo chẳng bao giờ sánh nổi. Có thể nói những con người khiêm tốn không bao giờ biết mệt mỏi – luôn cống hiến không ngừng. Bởi cuộc sống không chỉ rải đầy hoa hồng mà nó còn là sự đấu tranh dài bất tận. Cuộc chiến này qua đi, cuộc chiến khác lại đến tiếp nối nhau từng giây phút. Dừng lại, tự kiêu chính là đi lùi với văn minh hiện đại. Kiến thức của mỗi con người cũng giống như hạt cát giữa sa mạc mênh mông, không thể đem so sánh với người khác. Mỗi người có điểm mạnh khác nhau, không có thành công nào tồn tại bất diệt. Vậy nên chúng ta phải “học, học nữa, học mãi” để hoàn thiện bản thân và cống hiến cho nhân loại.

    Rèn luyện tính khiêm tốn đôi khi bắt nguồn từ những hành động nhỏ nhặt trong đời thường. Tính khiêm tốn chính là bài học đạo đức đầu tiên và cần thiết cho mỗi con người. Nó còn là nhân tố thiết yếu tạo nên sự thành công và góp phần xây dựng những mối quan hệ bền vững trong xã hội.

    Bình luận

Viết một bình luận