viết một bài văn về cây phượng vĩ đằng sau sân trường không chép mạng nha

viết một bài văn về cây phượng vĩ đằng sau sân trường
không chép mạng nha

0 bình luận về “viết một bài văn về cây phượng vĩ đằng sau sân trường không chép mạng nha”

  1.                         Có một loài hoa chẳng nhát hương

                            Lung linh trong nắng rợp sân trường

                            Dãi dầu mưa gió, ưa nét đẹp

                           Huy hoàng rực đỏ gọi mùa thương.

       Đó là câu thơ về cây phượng vĩ, một loài cây dường như gắn với tuổi học trò. 

       Vào những ngày này, khi chúng tôi rạo rực ôn thi thì những nụ phượng nở bung ra. Không biết cây đc trồng từ ba giờ nhưng khi tôi bước vào ngôi trường này tôi đã thấy nó. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Thân cậy phượng to hơn ba ôm của tôi. Vỏ cây sù sì vì đã trải qua nhiều sương gió. Gốc phượng to như ngựng con rắn đang lúc nhúc, vui đùa cùng nhau. Mùa xuân, trên lá phượng, những trồi non mỡ màng mọc ra như tay em bé đang vẫy vẫy đón mùa xuân. Những nụ non cứ e ấp mãi để rồi hôm nay mới bung ra những đốm lửa. Phượng có năm cánh, nhưng cánh thứ năm lại khác với bốn cánh kia, nó ko đỏ mịn màng mà lại có một vết trắng như nét vẽ bị bỏ quên. Cũng có những nụ mới nhú ra như sợ nắng hè chói chang đốt nóng. Lại có những nụ nét mặt đỏ ngượng ngùng núp sau những nụ đã nở mà ko dám khoe mình. Trên cây, tiếng ve kêu inh ỏi. Mỗi khi nghe thấy tiếng ấy, bọn trẻ chúng tôi lại nói:”Dàn đồng ca mùa hạ đấy”. 

         Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cô cậu học trò tinh nghịch trèo nên cây để hái quả. Làm sao quên đc những kỉ niệm êm đẹp về người”bạn già” luôn chia sẻ niềm vui và nỗi buồn với chúng tôi trong suốt thời học trò. Thế rồi, chúng tôi lại phải nghỉ hè, xa cố giáo, xa bạn bè, và xa bác ”phượng” già kính yêu.

    Bình luận

Viết một bình luận