viet mot buc thu bay to y kien voi co gio chu nhiem

viet mot buc thu bay to y kien voi co gio chu nhiem

0 bình luận về “viet mot buc thu bay to y kien voi co gio chu nhiem”

  1. .., ngày ….. tháng …. năm ……

    Cô Thanh kính mến!

    Con tên là Nguyễn Ngọc Anh, học sinh lớp 4B. Cô vẫn còn nhớ con chứ? Năm nay con đã lên lớp 4 rồi cô ạ! Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam 20/11 con viết bức thư này để hỏi thăm sức khoẻ của cô và chúc mừng cô nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam.

    Cô vẫn khoẻ chứ? Sức khoẻ của gia đình cô như thế nào? Con vẫn khoẻ. Con vẫn nhớ những ngày cô dạy chúng con những bài toán nâng cao. Những bài nào khó cô đã giảng kĩ chúng con. Nhân dịp ngày nhà giáo Việt Nam con xin chúc cô mạnh khoẻ và dạy thật tốt.

    Thư đã dài rồi con xin dừng bút tại đây. Chúc cô mạnh khoẻ và nhiều niền vui trong cuộc sống.

    Bình luận
  2. ….., ngày ……, tháng …..

    Thời gian thấm thoát trôi… Mới ngày nào con còn đứng nép bên cổng trường thế mà bây giờ đã gần cuối cấp.

    Cô ơi !

    Cô không phải là người nông dân một nắng hai sương làm ra hạt thóc, nhưng cô là người đã dạy cho chúng con trong bát cơm có chan chứa mồ hôi. Cô không phải là kiến trúc sư, nhưng là người đã dạy chúng con cách để xây dựng tương lại thêm đẹp.

    Ba mẹ và bạn bè là một chỗ dựa vững chãi của con, ” thất bại là mẹ thành công ” câu đó đã giúp con thêm trưởng thành. Mỗi lần con thất bại, nhưng nghĩ những gì mình đã phải gắng sức cho điều đó, con lòng tự nhủ sẽ cố gắng để thành công. Không phải lúc nào cũng thành công, cô nhỉ ? Nhưng chỉ cần chúng ta có lòng kiên trì và cố gắng vượt qua thì mọi việc sớm muộn sẽ thành công. Khi con vấp ngã, cô là người đỡ con lên và cho con một niềm tin trong chặng đường sắp tới.

    Con nhớ cái ngày lúc vào lớp 1 Trường Tiểu học ……….. lắm cô ạ ! Lúc đó trên vai con chỉ có vài quyển sách thế mà bây giờ con đã than ” ôi, sao nhiều sách thế ! ” Nhưng con cũng hiểu càng lên lớp cao phải học càng nhiều. Ngày đầu tiên đi học, con đứng nép bên người thân, tò mò, lòng đầy lạ lẫm. Con muốn đi chỗ này chỗ kia nhưng mẹ chỉ bảo: “Rồi con sẽ được khám phá nơi đây! “. Quả nhiên là vậy, bây giờ con đã thuộc đường thuộc lối nhưng khi lên cấp 2 con lại trở về là học sinh lớp 1 vì không còn nhớ đường lối nữa.

    Cho dù con mới làm quen cô và những kiến thức mới nhưng con cảm giác mình đã trưởng thành hơn và sắp lên cấp 2 như các anh chị khối 5 vậy.

    Học trò của cô …….

    …………….

    Bình luận

Viết một bình luận