Viết một đoạn văn 10 câu giới thiệu một người già ( ngoại hình ,tính tình ,hoạt động )
0 bình luận về “Viết một đoạn văn 10 câu giới thiệu một người già ( ngoại hình ,tính tình ,hoạt động )”
người mà tôi yêu thương nhất là bà tôi.bà tôi năm nay cũng đã ngoài bảy mươi . mái tóc bạc dần theo tháng năm của bà được buộc gọn lên cao . thi thoảng tôi cứ sờ mái tóc ấy. đôi mắt bà có chút đục ngầu. lưng bà ngày một cong xuống . ít ai biết được bà đã phải làm lựng vất vả như thế nào đẽ nuôi lớn những người con thân yêu của bà lớn khôn. tính tình bà hiền dịu , nhẹ nhàng . trong xóm ai cũng quý bà vì nếu ai cần giúp đỡ , bà liền đỡ hộ một tay. hằng nagyf bà thường dậy rất sớm , tối lại thức khuya để xem lại nhà cửa , chỉnh cá chậu hoa, lại còn ngồi kể cho lũ giặc nhà chúng em biết bao nhiêu là truyện hay.
Trong xóm tôi ai cũng thân thiện nhưng người thân thiện nhất với tôi không ai khác đó chính là cụ Trung. Cụ trung năm nay đã ngoài 70 tuổi. Cụ tuy đã về già nên làn da đã ngăm đen. Cụ trung có một thân hình mảnh mai, gầy gò nhưng rất khỏe khoắn. Cụ có mái tóc bạc , luôn được trải truốt rất gọn gàng. Cụ có khuôn mặt trông rất cọc cằn và cụ còn có một khu vườn rất đẹp. Nhìn dáng vẻ cọc cằn của cụ khi đi ra đường , trẻ con ai cũng khiếp sợ. Cụ tuy nhìn sơ qua là vậy nhưng mỗi sáng cụ đều cố gắng tiếp xúc với lũ trẻ con nhưng không ai hiểu cụ cả. Mỗi sáng, cụ dậy từ lúc 4:00 và đi ra chợ mú thịt. Cụ có một quán phở nhỏ ở ngay đầu làng và quán phở đó luôn luôn đông khách. Tuy là một người đàn ông đã về già rồi mà vẵn khéo léo như thế thì quả thật cụ trung là một người rất tài giởi. Đến bây giờ , cụ đã xa bọn trẻ chúng tôi rồi nhưng bây giờ tôi mới biết sự thật, cụ không hề có tính cách cọc cằn như vẻ ngoài của cụ.
người mà tôi yêu thương nhất là bà tôi.bà tôi năm nay cũng đã ngoài bảy mươi . mái tóc bạc dần theo tháng năm của bà được buộc gọn lên cao . thi thoảng tôi cứ sờ mái tóc ấy. đôi mắt bà có chút đục ngầu. lưng bà ngày một cong xuống . ít ai biết được bà đã phải làm lựng vất vả như thế nào đẽ nuôi lớn những người con thân yêu của bà lớn khôn. tính tình bà hiền dịu , nhẹ nhàng . trong xóm ai cũng quý bà vì nếu ai cần giúp đỡ , bà liền đỡ hộ một tay. hằng nagyf bà thường dậy rất sớm , tối lại thức khuya để xem lại nhà cửa , chỉnh cá chậu hoa, lại còn ngồi kể cho lũ giặc nhà chúng em biết bao nhiêu là truyện hay.
Trong xóm tôi ai cũng thân thiện nhưng người thân thiện nhất với tôi không ai khác đó chính là cụ Trung. Cụ trung năm nay đã ngoài 70 tuổi. Cụ tuy đã về già nên làn da đã ngăm đen. Cụ trung có một thân hình mảnh mai, gầy gò nhưng rất khỏe khoắn. Cụ có mái tóc bạc , luôn được trải truốt rất gọn gàng. Cụ có khuôn mặt trông rất cọc cằn và cụ còn có một khu vườn rất đẹp. Nhìn dáng vẻ cọc cằn của cụ khi đi ra đường , trẻ con ai cũng khiếp sợ. Cụ tuy nhìn sơ qua là vậy nhưng mỗi sáng cụ đều cố gắng tiếp xúc với lũ trẻ con nhưng không ai hiểu cụ cả. Mỗi sáng, cụ dậy từ lúc 4:00 và đi ra chợ mú thịt. Cụ có một quán phở nhỏ ở ngay đầu làng và quán phở đó luôn luôn đông khách. Tuy là một người đàn ông đã về già rồi mà vẵn khéo léo như thế thì quả thật cụ trung là một người rất tài giởi. Đến bây giờ , cụ đã xa bọn trẻ chúng tôi rồi nhưng bây giờ tôi mới biết sự thật, cụ không hề có tính cách cọc cằn như vẻ ngoài của cụ.