Viết một đoạn văn cảm nhận về hai câu cuối bài Tự tình II

Viết một đoạn văn cảm nhận về hai câu cuối bài Tự tình II

0 bình luận về “Viết một đoạn văn cảm nhận về hai câu cuối bài Tự tình II”

  1. Viết một đoạn văn cảm nhận về hai câu cuối bài Tự tình II

                        Bài làm 

     Khát khao cũng chỉ là khao khát, nhà thơ quay về thực tại để đối diện với thân phận:

    Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,

    Mảnh tình san sẻ tí con con.

            Những người có ý thức về giá trị sự sống thường rất sợ thời gian. Thời gian qua mau mà cuộc đời mãi quạnh hiu chẳng có thay đổi gì, cơ hội tìm kiếm hạnh phúc càng khó. Từ xuân có hai nghĩa: mùa xuân và tuổi xuân. Mùa xuân của đất trời tuần hoàn lặp lại còn tuổi xuân sẽ mãi ra đi. Trong tình cảnh này, lòng người càng thêm chán ngán:

    Ngày xuân tuổi hạc càng cao

    Non xanh nước biếc càng ngao ngán lòng

                                               (Nguyễn Khuyến)

            Từ ngán đặt ở đầu câu với trọng âm của nó có ý nghĩa nhân mạnh tâm trạng chán chường. Từ lại thứ nhất là trợ từ có nghĩa là thêm lần nữa, từ lại thứ hai là động từ, nghĩa là trở về. Cụm từ xuân lại lại mang ý nghĩa biểu cảm tâm trạng đang bị dày vò, day rứt. Trong khi ấy mảnh tình đã nhỏ mà cũng phải san sẻ nên chi còn tí con con. Từ láy cỏn con là quá nhỏ còn điệp từ con con là nhỏ dần, đến lúc sẽ chẳng còn thấy nữa. Nên biện pháp tăng tiến trong câu thơ cho thấy thân phận làm lẽ thật tội nghiệp, hạnh phúc đang hao mòn dần và dự báo sẽ chẳng còn.

            Qua bài thơ này, ta càng thấy rõ Hồ Xuân Hương đã đưa ngôn ngữ dân gian, tiếng nói đời thường vào lời ca, bình dị hoá và Việt hoá thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật. Bà xứng đáng là “Bà chúa thơ Nôm” của nền thi ca dân tộc.

    Chúc bạn học tốt 

    Phuonganha3

    Bình luận

Viết một bình luận