Viết một đoạn văn: CHẲNG MAI EM VỠ MỘT LỌ HOA ĐẸP.
(BÀI luyện tập viết một đoạn văn tự sự kết hợp vs miêu tả và biểu cảm)
0 bình luận về “Viết một đoạn văn: CHẲNG MAI EM VỠ MỘT LỌ HOA ĐẸP.
(BÀI luyện tập viết một đoạn văn tự sự kết hợp vs miêu tả và biểu cảm)”
Có một sự việc mà tôi ân hận mãi mà đến nay tôi vẫn không thể quên. Hôm đó là ngày 20/10 mẹ tôi có cắm một lọ hoa rất đẹp để ở phòng khách. Nhưng vì ham chơi tôi đã chạy và làm vỡ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa mà mẹ mất công cả buổi chiều để cắm. Choang một cái. Bình hoa vỡ tan tành mà em thì không kịp trở tay. Cảm giác sợ hãi hiện lên Nước lênh láng dưới sàn, còn những bông hoa cúc vàng nằm la liệt trên mặt đất. Tôi thực sự lo lắng và sợ hãi. Phải làm sao bây giờ? Mẹ tôi rất thích bình hoa này. Nó lọ hoa mẹ cắm nhân ngày phụ nữ Việt Nam. Tôi sẽ phải nói với mẹ thế nào đây? Tôi đơ người ra suy nghĩ mất một lúc, tôi vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói thế nào với mẹ thì bỗng nhiên mẹ về tới. Tôi càng sợ hơn nhưng hình như chỉ cần nhìn qua lầ mẹ đã biết sự việc. Mẹ không quát mắng tôi như tôi nghĩ mà mẹ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng lần sau tôi phải chú ý hơn. Từ đó tôi phải rút kinh nghiệm hơn chú ý không phạm sai lầm để không kiến mẹ buồn. Đó là sự việc mà tôi vẫn nhớ mãi. Mỗi việc xảy ra đều do lỗi của chính mình vậy nên sau mỗi lần như vậy tôi lại rút ra bài học cho bản thân.
Đến bây giờ em vẫn không thể quên về lần chẳng may em đã đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hôm đó là ngày nghỉ của em nên mẹ có giao cho em nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa. Do mải chơi nên khi sắp trưa rồi mà em vẫn chưa dọn nhà. Lúc ấy em lo lắng vì sẽ bị mẹ mắng. Trời thì đang nắng chang chang mà mẹ thì mới đi làm về mệt. Em rất lo sợ cơn giận ấy sẽ còn nhân lên nữa. Và em đã dọn dẹp nhà cửa kiểu chớp nhoáng. Và sự cẩu thả, hấp tấp ấy đã dẫn đến việc em làm đổ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa ấy là lọ hoa đẹp mà bố mẹ em đã cùng nhau đi chọn. Tiếng choang vang lên cũng là lúc em giật mình thon thót cho lần sai lầm ngu ngốc này. Nhìn những mảnh vỡ bắn tứ tung, nỗi sợ càng nhân lên trong em. Em chợt nghĩ ra, nghĩ rằng mình sẽ đổ tội cho con mèo, như vậy thì hình phạt có thể sẽ nhỏ hơn. Em rất lo lắng cho sự việc sau đó. Em đã nghĩ đến sự giận dữ của mẹ và liệu em phải hành động ra sao do việc làm ngớ ngẩn mình gây ra đây!
Có một sự việc mà tôi ân hận mãi mà đến nay tôi vẫn không thể quên. Hôm đó là ngày 20/10 mẹ tôi có cắm một lọ hoa rất đẹp để ở phòng khách. Nhưng vì ham chơi tôi đã chạy và làm vỡ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa mà mẹ mất công cả buổi chiều để cắm. Choang một cái. Bình hoa vỡ tan tành mà em thì không kịp trở tay. Cảm giác sợ hãi hiện lên Nước lênh láng dưới sàn, còn những bông hoa cúc vàng nằm la liệt trên mặt đất. Tôi thực sự lo lắng và sợ hãi. Phải làm sao bây giờ? Mẹ tôi rất thích bình hoa này. Nó lọ hoa mẹ cắm nhân ngày phụ nữ Việt Nam. Tôi sẽ phải nói với mẹ thế nào đây? Tôi đơ người ra suy nghĩ mất một lúc, tôi vẫn chưa nghĩ ra sẽ nói thế nào với mẹ thì bỗng nhiên mẹ về tới. Tôi càng sợ hơn nhưng hình như chỉ cần nhìn qua lầ mẹ đã biết sự việc. Mẹ không quát mắng tôi như tôi nghĩ mà mẹ chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng lần sau tôi phải chú ý hơn. Từ đó tôi phải rút kinh nghiệm hơn chú ý không phạm sai lầm để không kiến mẹ buồn. Đó là sự việc mà tôi vẫn nhớ mãi. Mỗi việc xảy ra đều do lỗi của chính mình vậy nên sau mỗi lần như vậy tôi lại rút ra bài học cho bản thân.
Đến bây giờ em vẫn không thể quên về lần chẳng may em đã đánh vỡ một lọ hoa đẹp. Hôm đó là ngày nghỉ của em nên mẹ có giao cho em nhiệm vụ dọn dẹp nhà cửa. Do mải chơi nên khi sắp trưa rồi mà em vẫn chưa dọn nhà. Lúc ấy em lo lắng vì sẽ bị mẹ mắng. Trời thì đang nắng chang chang mà mẹ thì mới đi làm về mệt. Em rất lo sợ cơn giận ấy sẽ còn nhân lên nữa. Và em đã dọn dẹp nhà cửa kiểu chớp nhoáng. Và sự cẩu thả, hấp tấp ấy đã dẫn đến việc em làm đổ lọ hoa của mẹ. Lọ hoa ấy là lọ hoa đẹp mà bố mẹ em đã cùng nhau đi chọn. Tiếng choang vang lên cũng là lúc em giật mình thon thót cho lần sai lầm ngu ngốc này. Nhìn những mảnh vỡ bắn tứ tung, nỗi sợ càng nhân lên trong em. Em chợt nghĩ ra, nghĩ rằng mình sẽ đổ tội cho con mèo, như vậy thì hình phạt có thể sẽ nhỏ hơn. Em rất lo lắng cho sự việc sau đó. Em đã nghĩ đến sự giận dữ của mẹ và liệu em phải hành động ra sao do việc làm ngớ ngẩn mình gây ra đây!