Viết một đoạn văn kể lại buổi sinh hoạt lớp trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận
Giúp mk vs ạ
0 bình luận về “Viết một đoạn văn kể lại buổi sinh hoạt lớp trong đó có sử dụng yếu tố nghị luận
Giúp mk vs ạ”
Vào tiêts 5 của thứ 7 hàng tuần lớp tôi lại diễn ra buổi sinh hoạt lớp. Như thường lệ bạn Ngọc- lớp trưởng lơp tôi sau khi đã tổng kết sổ sẽ lên trên bục giảng đọc những lỗi mà các bạn đã vi phạm trong tần qua cho cô giáo và cả lớp cùng nghe. Đọc xog bạn trở về chỗ. Cô giáo nhận xét rằng: Trong tuần này lớp ta đã đi xuống rất nhiều, 1 số bạn không làm bài tập ầu hết ở các môn, không học bài cũ nên bị ghi vào sổ đầu bài. Các giáo viên bộ môn nhân xét lớp ta còn mất trật tự đầu giờ. Cả tuần này có 1 giờ bị TB.” Cả lớp im lặng một hồi lâu, riêng 2 bạn bàn cuối vẫn tiếp tục thì thầm. Cuôi cùng cô giáo đã nói với chúng ta một câu rằng: “Chúng ta là một tập thể lớp thì phải đoàn kêt, cố gắng. Cả lớp 40 con người không chỉ để 1 vài bạn cố gắng là được. Không phải chúng ta không làm được mà chúng ta không biết điều đó là đúng hay sai, sửa chữa ntn. Nhưng cô tin, khi ai trong các em được sinh ra đều có thể nhận thức ược cả. Vậy nên các em phải cùng nhau cố gắng chứ, phải nghĩ ràng cta làm ược thì chắc chắn các em sẽ làmược. Cô tin là như vậy”. Câu nói của cô đã thấm thía, khắc sâu vào tam trí của 40 bn trong lớp tôi.
Vào mỗi thứ 7 lớp tôi lại tổ chức buổi sinh hoạt lớp.Buổi học diễn ra cx nghiêm túc như các tiết học các.Lớp trưởng lên tổng kết lại điểm của các bạn trong cả tuần,nhận xét về từng bạn một.Và qua đó bình xét hạnh kiểm cho mỗi bạn .Đa số đều rất vui và háo hức đón nhận hạnh kiểm tốt của mk còn vài bạn thì dửng dưng cười đùa ko để ý.Trong đó có 2 bạn hạnh kiểm Yếu mà suốt từ đầu tiết đến giờ cứ ngồi nói chuyện,làm việc riêng ko thèm để ý.Sau khi tổng kết xong lớp trưởng về chỗ ngồi.Tiếp theo là đến lời nhận xét của cô chủ nhiệm.Lúc đó nét mặt cô buồn buồn,ko nói gì,một lúc lâu sau cô mới nói:”Chúng ta là một tập thể phải biết đoàn kết,yêu thương lẫn nhau,đừng để bất cứ một cá nhân nào ảnh hưởng đến tập thể.Mỗi một người khi cất tiếng nói chào đời các em đều đã có thể nhận thức đc hành vi của mình là đúng hay sai rồi.Nhưng cái quan trọng là các em phải biết khắc phục và sửa chữa nó như thế nào.Cô mong các em hiểu đc ý nghĩ của cô và phấn đấu hơn nữa.” Đó như một lời nói thấm thía,khắc sâu vào tâm trí toàn thể 43 đứa học sinh chúng em.
Vào tiêts 5 của thứ 7 hàng tuần lớp tôi lại diễn ra buổi sinh hoạt lớp. Như thường lệ bạn Ngọc- lớp trưởng lơp tôi sau khi đã tổng kết sổ sẽ lên trên bục giảng đọc những lỗi mà các bạn đã vi phạm trong tần qua cho cô giáo và cả lớp cùng nghe. Đọc xog bạn trở về chỗ. Cô giáo nhận xét rằng: Trong tuần này lớp ta đã đi xuống rất nhiều, 1 số bạn không làm bài tập ầu hết ở các môn, không học bài cũ nên bị ghi vào sổ đầu bài. Các giáo viên bộ môn nhân xét lớp ta còn mất trật tự đầu giờ. Cả tuần này có 1 giờ bị TB.” Cả lớp im lặng một hồi lâu, riêng 2 bạn bàn cuối vẫn tiếp tục thì thầm. Cuôi cùng cô giáo đã nói với chúng ta một câu rằng: “Chúng ta là một tập thể lớp thì phải đoàn kêt, cố gắng. Cả lớp 40 con người không chỉ để 1 vài bạn cố gắng là được. Không phải chúng ta không làm được mà chúng ta không biết điều đó là đúng hay sai, sửa chữa ntn. Nhưng cô tin, khi ai trong các em được sinh ra đều có thể nhận thức ược cả. Vậy nên các em phải cùng nhau cố gắng chứ, phải nghĩ ràng cta làm ược thì chắc chắn các em sẽ làmược. Cô tin là như vậy”. Câu nói của cô đã thấm thía, khắc sâu vào tam trí của 40 bn trong lớp tôi.
Vào mỗi thứ 7 lớp tôi lại tổ chức buổi sinh hoạt lớp.Buổi học diễn ra cx nghiêm túc như các tiết học các.Lớp trưởng lên tổng kết lại điểm của các bạn trong cả tuần,nhận xét về từng bạn một.Và qua đó bình xét hạnh kiểm cho mỗi bạn .Đa số đều rất vui và háo hức đón nhận hạnh kiểm tốt của mk còn vài bạn thì dửng dưng cười đùa ko để ý.Trong đó có 2 bạn hạnh kiểm Yếu mà suốt từ đầu tiết đến giờ cứ ngồi nói chuyện,làm việc riêng ko thèm để ý.Sau khi tổng kết xong lớp trưởng về chỗ ngồi.Tiếp theo là đến lời nhận xét của cô chủ nhiệm.Lúc đó nét mặt cô buồn buồn,ko nói gì,một lúc lâu sau cô mới nói:”Chúng ta là một tập thể phải biết đoàn kết,yêu thương lẫn nhau,đừng để bất cứ một cá nhân nào ảnh hưởng đến tập thể.Mỗi một người khi cất tiếng nói chào đời các em đều đã có thể nhận thức đc hành vi của mình là đúng hay sai rồi.Nhưng cái quan trọng là các em phải biết khắc phục và sửa chữa nó như thế nào.Cô mong các em hiểu đc ý nghĩ của cô và phấn đấu hơn nữa.” Đó như một lời nói thấm thía,khắc sâu vào tâm trí toàn thể 43 đứa học sinh chúng em.