Viết một đoạn văn kể về người thân trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm nha!!! Ko chép mạng. Lưu ý: Đoạn văn dài 1/2 trang giấy ( ĐO

Viết một đoạn văn kể về người thân trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm nha!!!
Ko chép mạng.
Lưu ý: Đoạn văn dài 1/2 trang giấy ( ĐOẠN VĂN )

0 bình luận về “Viết một đoạn văn kể về người thân trong đó có sử dụng yếu tố miêu tả và biểu cảm nha!!! Ko chép mạng. Lưu ý: Đoạn văn dài 1/2 trang giấy ( ĐO”

  1.  

    • Tre xanh

      Xanh tự bao giờ?

      Chuyện ngày xưa… đã có bờ tre xanh

      Từ xa xưa cây tre đã có mặt trên đất nước Việt Nam. Cây tre đã gắn bó với dân tộc Việt Nam từ bao đời nay và nó đã trở thành người bạn thân thiết của nhân dân Việt Nam.Tre có ở khắp mọi nơi trên đất nước, từ bắc vào nam đâu đâu cũng có. Tre có đến mấy chục loài nhưng đều từ mầm măng mọc thẳng mà thành. Tre không kén đất, đất càng xấu tre càng kiên cường vững chải hơn. Tre mọc thành từng bụi, giăng thành hàng, thành lũy. Lá tre hình lưỡi mác, mỏng và nhọn. Thân tre chia thành từng đốt, mọc thẳng, màu tre tươi nhũn nhặn. Tre mang trong mình đức tính của người dân Việt Nam: dẻo dai, kiên cường, bất khuất,…đặc biệt tre cũng có tình mẫu tử thiêng liêng như trong văn bản LŨY LÀNG, Ngô Văn Phú có viết “Ai dám bảo thảo mộc tự nhiên không có tình mẫu tử?”. Thật vậy, khi mầm măng trồi lên khỏi mặt đất thì đã có những bẹ măng bọc kín thân cây non như áo mẹ trùm lần trong, lần ngoài cho đứa con non nớt, đó chẳng phải là tình mẫu tử hay sao? Cây tre gắn bó lâu đời với người dân Việt Nam trong lao động, trong đời sống và trong chiến đấu. Ôi! Tôi yêu sao những lũy tre làng xanh ngắt. Nhớ lúc tôi còn bé, cứ chiều chiều, tôi lại cùng đám bạn đi vót tre để làm que chuyền; rồi những đêm trăng sáng, nằm trên chiếc chõng tre, âu yếm nghe bà kể chuyện. Ngày nay đất nước ta càng tiến bộ. Sắt, thép đã dần thay thế một phần của tre. Tuy vậy tre vẫn còn mãi. Tre vẫn làm bóng mát, vẫn làm cổng chào và hóa tân vào âm nhạc, vào văn hóa trong chiếc đu ngày xuân dướn lên bay bổng

    Bình luận
  2. Bài làm:

    Nhà em có 4 người.Trong đó, người em quý trọng nhất là bố em.

    Bố em là một trụ cột trong gia đình em.Bố em 40 tuổi , có mái tóc đen với một vài sợi tóc trắng, bố em cao. Bố cũng là một người luôn biết quan tâm chăm sóc cho em. Có một lần em bị ốm, bố em đã xin nghỉ làm một hôm để chăm sóc cho em. Bố cũng rất cao cả và dũng cảm. Có một lần, một cậu bẽ chừng 5,6 tuổi bị ngã xuống mương, tính mạng cậu bé đang ở tình thế ngàn cân treo sợi tóc.Bố đã lao xuống và cứu lấy em bé. Sau sự việc ấy, gia đình nhà em bé cảm ơn rối rít. Em đã thấy rất tự hào về bố em. Những lần em bị điểm kém, bố không trách mắng mà còn động viên em, dạy bảo em cố gắng học hành. Em cảm thấy thật sung sướng khi có một người bố như vậy. Còn bạn thì sao?

    Mong bạn vote mình 5 sao! NO SPAM!!!

    Bình luận

Viết một bình luận