Viết một đoạn văn ngắn kể về một lần mắc lỗi ( hoặc được khen ) của em có sử dụng yếu tố miêu tả nội tâm
0 bình luận về “Viết một đoạn văn ngắn kể về một lần mắc lỗi ( hoặc được khen ) của em có sử dụng yếu tố miêu tả nội tâm”
Hôm nay cô giáo trả bài kiểm tra môn Toán và em đạt được điểm chín. Cầm bài kiểm tra trên tay, em hạnh phúc vô cùng. Lòng em xốn xang vì số điểm này và chỉ muốn về nhà thật nhanh để khoe với bố mẹ. Trong tâm trí em đã tưởng tượng ra niềm vui sướng của bố mẹ, niềm hãnh diện vì sự cố gắng của em. Suy nghĩ rạo rực ấy theo em suốt cả buổi học làm em như được tiếp thêm sức mạnh giữa cái nắng oi ả của những tháng cuối hè. Về đến nhà em cất tiếng gọi thật lớn: Mẹ ơi, mẹ ơi! Từ trong căn bếp nhỏ, mẹ hướng ra em và cười thật tươi.. Cất sách vở và đi dọn dẹp nhà phụ mẹ, em đã chắc mẩm dành cho mẹ một niềm vui bất ngờ. Bữa cơm tối bên gia đình ấm cúng với bố mẹ và em gái. Em đang chìm trong suy nghĩ làm sao để tuyên bố số điểm này cho thật trịnh trọng nhỉ. Lòng em như đang nở hoa vì quá sung sướng, hạnh phúc. Lúc này chỉ ước gì có thể mang tất cả những vui sướng này ra để bố mẹ có thể hiểu được. Sau phút em nói kết quả bài kiểm tra, cả gia đình đều rất vui vẻ. Bố còn xoa đầu em gọi con gái yêu đầy âu yếm. Em tỏ vẻ ngại ngùng nhưng thực ra bụng em đang mở cờ rồi vì khi lớn thì bố không còn nuông chiều mà luôn nghiêm khắc. Mẹ thì tình cảm hơn với cái ôm thật chặt và lời hứa về món quà nào đó. Với em, những lời khen của bố mẹ, đó đã là món quà lớn nhất của hạnh phúc và yêu thương.
Hôm nay cô giáo trả bài kiểm tra môn Toán và em đạt được điểm chín. Cầm bài kiểm tra trên tay, em hạnh phúc vô cùng. Lòng em xốn xang vì số điểm này và chỉ muốn về nhà thật nhanh để khoe với bố mẹ. Trong tâm trí em đã tưởng tượng ra niềm vui sướng của bố mẹ, niềm hãnh diện vì sự cố gắng của em. Suy nghĩ rạo rực ấy theo em suốt cả buổi học làm em như được tiếp thêm sức mạnh giữa cái nắng oi ả của những tháng cuối hè. Về đến nhà em cất tiếng gọi thật lớn: Mẹ ơi, mẹ ơi! Từ trong căn bếp nhỏ, mẹ hướng ra em và cười thật tươi.. Cất sách vở và đi dọn dẹp nhà phụ mẹ, em đã chắc mẩm dành cho mẹ một niềm vui bất ngờ. Bữa cơm tối bên gia đình ấm cúng với bố mẹ và em gái. Em đang chìm trong suy nghĩ làm sao để tuyên bố số điểm này cho thật trịnh trọng nhỉ. Lòng em như đang nở hoa vì quá sung sướng, hạnh phúc. Lúc này chỉ ước gì có thể mang tất cả những vui sướng này ra để bố mẹ có thể hiểu được. Sau phút em nói kết quả bài kiểm tra, cả gia đình đều rất vui vẻ. Bố còn xoa đầu em gọi con gái yêu đầy âu yếm. Em tỏ vẻ ngại ngùng nhưng thực ra bụng em đang mở cờ rồi vì khi lớn thì bố không còn nuông chiều mà luôn nghiêm khắc. Mẹ thì tình cảm hơn với cái ôm thật chặt và lời hứa về món quà nào đó. Với em, những lời khen của bố mẹ, đó đã là món quà lớn nhất của hạnh phúc và yêu thương.