viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu ….) kể về một kỉ niệm hồi ấu thơ làm em nhớ mãi trong đó có sử dụng từ ghép từ láy
0 bình luận về “viết một đoạn văn ngắn (từ 7 đến 10 câu ….) kể về một kỉ niệm hồi ấu thơ làm em nhớ mãi trong đó có sử dụng từ ghép từ láy”
Có phải ai ai trong các bạn đều có một kỉ niệm hồi thứ ấu làm cho các bạn không thể quên đúng không ? Còn mình thì có rất nhiều nhưng trong đó có một kỉ niệm làm mình mãi mãi không thể quên . Có một lần , lúc mình đang chơi trong nhà thì mình đụng trúng cái bàn và làm cho cái chén làm bằng ngọc của mẹ mình bể . Khi nghe tiếng xoảng , mẹ vội chạy đến và hỏi mình là có chuyện gì thế . Lúc đó bé Thu – em gái của vừa đi qua , mình vội đổ tội lên đầu em ấy . Mẹ mình la cô bé rồi buồn rấu thu dọn mảnh vỡ của chén . Nguyên cả ngày hôm ấy , bé Thu không được ra ngoài chơi . Bé Thu nhìn mình như muốn nói ” Sao chị lại đỗ lỗi lên đầu em ? “Buổi tối hôm ấy , mình không sao ngủ được . Khi trời vừa chiếu những tia nắng vàng nhạt vào phòng mình , những chú chim hót líu lo đón chào bình minh , mình vội vàng xuống thú tội với mẹ và xin lỗi bé Thu . Từ đó , mình không bao giờ nói dối mẹ nữa . Có phải là ngày xưa , mình quá ngu ngốc phải không ? Nhưng cũng từ lần đó mà mình chẳng bao giờ nói dối ai nữa .
Đã có ai đã từng trải qua 1 kỉ niệm đáng nhớ hay chưa?Còn tôi có lẽ kỉ niệm thời xa xưa gắn liền với không khí mát dịu đó sẽ không bao giờ mà tôi quên được.Hồi xưa tôi sống ở quê, điều mà tôi thấy ấn tượng nhất vẫn chính là con diều hồi nào.Cả đám trong xóm lúc nào đi chơi cũng tụ tập đông lắm, nhiều người thì chơi bao bố , có người thì chơi nhảy lò cò , còn tôi thì chỉ đi thả diều cùng lũ bạn.Nhưng hôm đó, khi thả tôi lại vấp phải cục đá khiến tôi bị té còn bị chảy máu đau lắm.Tôi sợ bố mẹ phát hiện nên cả đám nó bao che cho tôi ghê lắm có đứa chạy về nhà cho tôi mượn chiếc quần dài che lại, có mấy đứa xin góp tiền lại mua thuốc cho tôi, khi xoa loại thuốc đó tôi thấy hơi cay và nồng nồng cái mùi . Từ ngày hôm đó nhóm bạn thân của tôi bây giờ càng xiết chặt tình bạn hơn nữa.Ngày đó tôi sẽ không bao giờ quên .
Có phải ai ai trong các bạn đều có một kỉ niệm hồi thứ ấu làm cho các bạn không thể quên đúng không ? Còn mình thì có rất nhiều nhưng trong đó có một kỉ niệm làm mình mãi mãi không thể quên . Có một lần , lúc mình đang chơi trong nhà thì mình đụng trúng cái bàn và làm cho cái chén làm bằng ngọc của mẹ mình bể . Khi nghe tiếng xoảng , mẹ vội chạy đến và hỏi mình là có chuyện gì thế . Lúc đó bé Thu – em gái của vừa đi qua , mình vội đổ tội lên đầu em ấy . Mẹ mình la cô bé rồi buồn rấu thu dọn mảnh vỡ của chén . Nguyên cả ngày hôm ấy , bé Thu không được ra ngoài chơi . Bé Thu nhìn mình như muốn nói ” Sao chị lại đỗ lỗi lên đầu em ? “Buổi tối hôm ấy , mình không sao ngủ được . Khi trời vừa chiếu những tia nắng vàng nhạt vào phòng mình , những chú chim hót líu lo đón chào bình minh , mình vội vàng xuống thú tội với mẹ và xin lỗi bé Thu . Từ đó , mình không bao giờ nói dối mẹ nữa . Có phải là ngày xưa , mình quá ngu ngốc phải không ? Nhưng cũng từ lần đó mà mình chẳng bao giờ nói dối ai nữa .
Đã có ai đã từng trải qua 1 kỉ niệm đáng nhớ hay chưa?Còn tôi có lẽ kỉ niệm thời xa xưa gắn liền với không khí mát dịu đó sẽ không bao giờ mà tôi quên được.Hồi xưa tôi sống ở quê, điều mà tôi thấy ấn tượng nhất vẫn chính là con diều hồi nào.Cả đám trong xóm lúc nào đi chơi cũng tụ tập đông lắm, nhiều người thì chơi bao bố , có người thì chơi nhảy lò cò , còn tôi thì chỉ đi thả diều cùng lũ bạn.Nhưng hôm đó, khi thả tôi lại vấp phải cục đá khiến tôi bị té còn bị chảy máu đau lắm.Tôi sợ bố mẹ phát hiện nên cả đám nó bao che cho tôi ghê lắm có đứa chạy về nhà cho tôi mượn chiếc quần dài che lại, có mấy đứa xin góp tiền lại mua thuốc cho tôi, khi xoa loại thuốc đó tôi thấy hơi cay và nồng nồng cái mùi . Từ ngày hôm đó nhóm bạn thân của tôi bây giờ càng xiết chặt tình bạn hơn nữa.Ngày đó tôi sẽ không bao giờ quên .
CHÚC BẠN HỌC TỐT#