viết một đoạn văn nói lên suy nghĩ của em về hình ảnh của những người con đang ngày đêm tuyến đầu chống dịch để bảo vệ người dân khỏi đại dịch co vid đem lại bình yên cho những còn người ở bắc giang nói riêng và đất nước ta nói chung
viết một đoạn văn nói lên suy nghĩ của em về hình ảnh của những người con đang ngày đêm tuyến đầu chống dịch để bảo vệ người dân khỏi đại dịch co vid đem lại bình yên cho những còn người ở bắc giang nói riêng và đất nước ta nói chung
Hình ảnh của những người con đang ngày đêm tuyến đầu chống dịch để bảo vệ người dân khỏi đại dịch covid đem lại bình yên cho những con người ở Bắc Giang nói riêng và đất nước ta nói chung khiến ta vô cùng xúc động. Có thể nói, những con người ấy đã vượt lên trên hiểm nguy, trên những ích kỉ cá nhân và trao đi thật nhiều yêu thương, trách nhiệm. HỌ đã dùng trái tim mình để cống hiến, dùng yêu thương để lan tỏa và thắp sáng cuộc đời này. Dịch bệnh khó khăn nhưng những đoàn xe nối đuôi nhau từ mọi tỉnh thành. Trên đó không phải chỉ là những bác sĩ, đó còn là những sinh viên, những người trẻ mang theo trái tim nhiệt huyết. Thời tiết nắng nóng nhưng sao nóng bằng lòng người sục sôi ý chí, quyết tâm và niềm tin cực lớn! Nỗi nhọc nhằn của họ trở thành ánh sáng của hi vọng, của ước mơ trong ta về một ngày mai hết dịch. Sự hi sinh lớn lao ấy của những người đang đêm ngày cố gắng khiến chúng ta thấy thêm yêu, thêm khâm phục và mến mộ những anh hùng áo trắng, áo xanh… Yêu thương, trách nhiệm và hơn cả một niềm tin, họ đã thực sự trở thành người hùng trong lòng chúng ta.