Viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về lời khuyên của người bố trong văn bản Mẹ tôi
0 bình luận về “Viết một đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về lời khuyên của người bố trong văn bản Mẹ tôi”
Người bố trong văn bản ” Mẹ tôi” là một người tuy bề ngoài nghiêm khắc nhưng lại là mội người yêu thương con cái hết mực, luôn muốn cho con những thứ tốt. Người bố đã viết bức thư để cảnh báo con về việc đã nói những lời vô lễ với mẹ của mình trước mặt cô giáo nhưng bức thư tay đó cũng là một điều mà bố muốn gửi gắm En-ri-cô. Đây là một người bố rất yêu thương con cái và khi con làm sai thì ông lại làm những việc để con nhận ra cái sai của mình.
Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà ” cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!” qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể “hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con”. Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ “sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng…”. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh”… Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô. Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ
Người bố trong văn bản ” Mẹ tôi” là một người tuy bề ngoài nghiêm khắc nhưng lại là mội người yêu thương con cái hết mực, luôn muốn cho con những thứ tốt. Người bố đã viết bức thư để cảnh báo con về việc đã nói những lời vô lễ với mẹ của mình trước mặt cô giáo nhưng bức thư tay đó cũng là một điều mà bố muốn gửi gắm En-ri-cô. Đây là một người bố rất yêu thương con cái và khi con làm sai thì ông lại làm những việc để con nhận ra cái sai của mình.
Trong văn bản, mẹ của En-ri-cô là người mà ” cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mình trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ khi nghĩ rằng mình có thể mất con!” qua lời của bố. Bố En-ri-cô đã khéo léo nhắc lại những kỉ niệm của hai mẹ con. Mẹ En-ri-cô có thể “hi sinh một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con”. Người mẹ có tấm lòng yêu thương con hết mực, luôn hướng về con, giành mọi điều tốt lành cho con. Người mẹ sẵn sàng tha thứ mọi lỗi lầm của con, mỉm cười với con khi con nhận lỗi. Trong thư, người bố đã nói hết về người mẹ của En-ri-cô. Mẹ không bao giờ than khổ khi nuôi con khôn lớn. Mẹ sẽ luôn dõi theo con dù con ở nơi nào. Ôi! Lòng mẹ bao la biết bao! Những ai đã làm mẹ buồn, họ “sẽ cay đắng khi nghĩ lại nhưng lúc làm cho mẹ đau lòng…”. “Lương tâm con sẽ không một phút nào yên tĩnh”… Những lời của bố vừa nghiêm khắc vừa có sức lay động đối với tấm lòng En-ri-cô. Mẹ En-ri-cô tuy không xuất hiện trực tiếp trong văn bản nhưng qua lời bố, người mẹ đã được thể hiện rất rõ. Tấm lòng bao dung, cao cả của Mẹ