Viết thân bài về mẹ
Nhanh ạ gấp lắm rồi
NL: Mai đi Hà Tây du lịch ai ở gần Aqua khong xanh cho mình địa chỉ nhá
0 bình luận về “Viết thân bài về mẹ
Nhanh ạ gấp lắm rồi
NL: Mai đi Hà Tây du lịch ai ở gần Aqua khong xanh cho mình địa chỉ nhá”
Bài làm
Tuy đã qua tuổi đôi mươi nhưng mẹ em vẫn còn trẻ lắm. Mẹ em nãy nay 33 tuổi, mẹ có dáng người thanh mảnh, nhỏ nhắn và làn da trắng rất ưa nhìn. Mẹ em có mái tóc dài màu đen luôn được mẹ cặp gọn sau gáy để lộ khuôn mặt thanh tú dịu dàng. Mẹ có đôi mắt to, tròn ẩn hiện dưới hàng lông mi dài và đen láy. Đôi mắt ấy luôn nhìn em thật dịu dàng, trìu mến và đầy ấm áp. Mỗi khi mẹ cười trông mẹ thật dịu dàng, xinh đẹp tựa như một đóa hoa tươi tắn. Khi em được điểm cao, chiếc miệng xuất hiện một nụ cười tỏa nắng, để lộ hàm răng trắng và đều tăm tắp. Tuy là xuất hiện nhiều nếp nhăn nhưng nhưng mẹ vẫn đẹp, đôi với người khác thì em không biết, nhưng với em mẹ vẫn là người đẹp nhất.mẹ em làm nhân viên văn phòng nên mẹ ăn mặc lúc nào cũng gọn gàng sạch đẹp. Chiếc áo sơ mi trắng cùng quần âu đen, tuy giản dị nhưng không lém phần trang nhã, lịch sự. Không phải khen chứ dáng người mẹ nhỏ nhắn nên mặc gì cũng dễ, cũng đẹp. mẹ em có đôi tay nhỏ, thon dài nhưng lại có vẻ gầy gò. Vì trải qua boa nhiêu khó khăn và nhọc nhằn trong cuộc sống nên đôi tay ấy cũng không trắng nõn nà như trước nữa mà thay vào đó là những vết trai sạm.
Mẹ em là một người hòa đồng, vui vẻ và luôn quan tâm đến mọi người. Trong xóm ngoài làng ai có chuyện gì vui thì mẹ em cũng đến chia vui cùng hay ai có chuyện buồn, nỗi bất hạnh thì mẹ em cũng tới an ủi và chia sẻ với họ. Ngoài quan tâm chăm sóc gia đình em ra thì mẹ cũng quan tâm và hay giúp đỡ những hộ, gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Chính vì sự quan tâm và chia sẻ này, mẹ em luôn được mọi người yêu quý, khi có người cám ơn mẹ, mẹ cười thật tươi và bảo:
“Giúp đỡ mọi người tôi cũng vui mà, không có gì đâu!” Lúc ấy mẹ cứ như một đóa hoa hướng dương đang tỏa sáng vậy. Chắc mẹ vui vì được giúp đỡ mọi người, được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên môi họ. Đối ới gia đình em, đối với bố con em, mẹ chính là người tuyện vời nhất. Sau khi làm việc ở công ty mẹ lại về nhà đầu tất mặt tối với những công việc trong gia đình. Bao nhiêu công việc đều được mẹ sắp xếp thật chu toàn, mỗi khi mẹ ốm, công việc trong nhà bố con đều lo hết, nhưng sao mà băng được mẹ. Mọi việc đều rối tung lên, chẳng thể làm nổi.
Mẹ rất yêu thương chồng con và luôn giành tất cả những gì tốt nhất cho bố con em. Có lần em bị ốm, mẹ đã vô cùng lo lắng và làm việc thật nhanh chóng để về nhà chăm sóc cho em. Em nhớ rất rõ, mẹ đã thức cả đêm để chăm em. mẹ ân cần hỏi em muốn ăn gì, muốn uống gì, có khó chịu lắm không,…. Lúc ấy lòng em thấy thật ấm áp, có những ấm áp không phải từ những lời ngọt như đường, mà là những cử chỉ ân cần, những hành động quan tâm, bảo vệ. và mẹ em là người như thế, mẹ không bao giờ những lời ngọt ngào quá đỗi như là: “Mẹ yêu con nhất, con gái của mẹ” hay là ” Con chính là đứa con mà mẹ luôn yêu thương nhất!” nhưng mẹ luôn là người bảo vệ, chăm sóc và yêu thương em. Mẹ dịu dàng đắp chăn cho em, rồi lấy miếng dán hạ sốt đắp lên trán cho em. Tay mẹ thật ấm áp, hình như em đã nắm tay mẹ rồi ngủ thiếp đi. Đến khi em thức dậy, em thấy mẹ đã ngủ, mẹ nằm gục trên giường, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi, khuôn mặt mẹ hốc hác cả đi vì thức đêm. Trông mẹ như vậy, em thương mẹ em vô cùng….
* Nếu thấy hay thì đừng ngại cho mình xin hay nhất nhé!
* Nay ngồi máy tính cả buổi nên buồn ngủ, não vừa làm vừa load nên hơi chậm, ngồi mân ra cả tiếng, mong bạn thông cảm. ^_^
Mẹ em là kế toán làm việc ở trường trung học cơ sỏ Phạm Công Bình . Năm nay , mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn rất trẻ . Mẹ có thân hình cân đối , dong dỏng cao nhờ tập thể dục và ăn uống điều độ . Nước da trắng hồng như trứng gà bóc vì tối nào mẹ cũng dưỡng da . Khuôn mặt tròn trĩnh của mẹ càng nổi bật với mái tóc màu hạt dẻ , xõa xuống ngang vai . Dưới hàng mi cong cong như vòng cung là đôi mắt đen láy của mẹ . Mũi mẹ cao cao , dọc dừa . Đôi môi mẹ hình trái tim , đỏ hồng như hoa anh đào . Mỗi khi mẹ cười , nụ cười ấy đẹp như bông hồng buổi sáng , để lộ hàm răng trắng muốt , đều tăm tắp . Đôi bàn tay mẹ không còn nõn nà như trước nữa nhưng mỗi khi ngồi gần mẹ , áp đôi bàn tay ấy lên má mình , em cảm thấy thật ấm áp biết bao .
Mẹ em rất hiền nhưng cũng hơi nghiêm khắc . Mỗi khi em bị ốm , mẹ là người lo lắng cho em nhất . Mẹ chăm sóc cho em một cách rất ân cần . Khi thì sờ chán , khi pha những cốc sữa nóng hổi hay những ly nước cam cho em uống . Mỗi buổi tối , mẹ thường ngồi bên cạnh em , xem em học bài . Có bài nào khó , mẹ giảng giải cho em từng chút một để em hiểu rồi ngồi vào bàn làm việc . Đối với mọi người xung quanh , mẹ rất hay giúp đỡ nên ai cũng quý mẹ . Ở trường , mẹ luôn thân thiện nên đồng nghiệp rất yêu quý mẹ . Đối với anh em , hàng xóm , có ai bị ốm , mẹ mang quà bánh đến an ủi , động viên . Đối với em , mẹ luôn dịu dàng dạy bảo cho em những điều hay , lẽ phải . Có lần , do mải nô đùa , em vô tình chồ tay vào bàn làm vỡ bình hoa mà mẹ rất thích . Lúc đó , em rất sợ . Em nghĩ mẹ sẽ mắng đánh mình . Nhưng mẹ chỉ ô tồn nhắc nhở chứ không đánh , mắng em . Ông bà em lúc nào cũng cảm thấy tự hào vì có một cô con dâu tuyệt vời như mẹ em .
Bài làm
Tuy đã qua tuổi đôi mươi nhưng mẹ em vẫn còn trẻ lắm. Mẹ em nãy nay 33 tuổi, mẹ có dáng người thanh mảnh, nhỏ nhắn và làn da trắng rất ưa nhìn. Mẹ em có mái tóc dài màu đen luôn được mẹ cặp gọn sau gáy để lộ khuôn mặt thanh tú dịu dàng. Mẹ có đôi mắt to, tròn ẩn hiện dưới hàng lông mi dài và đen láy. Đôi mắt ấy luôn nhìn em thật dịu dàng, trìu mến và đầy ấm áp. Mỗi khi mẹ cười trông mẹ thật dịu dàng, xinh đẹp tựa như một đóa hoa tươi tắn. Khi em được điểm cao, chiếc miệng xuất hiện một nụ cười tỏa nắng, để lộ hàm răng trắng và đều tăm tắp. Tuy là xuất hiện nhiều nếp nhăn nhưng nhưng mẹ vẫn đẹp, đôi với người khác thì em không biết, nhưng với em mẹ vẫn là người đẹp nhất.mẹ em làm nhân viên văn phòng nên mẹ ăn mặc lúc nào cũng gọn gàng sạch đẹp. Chiếc áo sơ mi trắng cùng quần âu đen, tuy giản dị nhưng không lém phần trang nhã, lịch sự. Không phải khen chứ dáng người mẹ nhỏ nhắn nên mặc gì cũng dễ, cũng đẹp. mẹ em có đôi tay nhỏ, thon dài nhưng lại có vẻ gầy gò. Vì trải qua boa nhiêu khó khăn và nhọc nhằn trong cuộc sống nên đôi tay ấy cũng không trắng nõn nà như trước nữa mà thay vào đó là những vết trai sạm.
Mẹ em là một người hòa đồng, vui vẻ và luôn quan tâm đến mọi người. Trong xóm ngoài làng ai có chuyện gì vui thì mẹ em cũng đến chia vui cùng hay ai có chuyện buồn, nỗi bất hạnh thì mẹ em cũng tới an ủi và chia sẻ với họ. Ngoài quan tâm chăm sóc gia đình em ra thì mẹ cũng quan tâm và hay giúp đỡ những hộ, gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Chính vì sự quan tâm và chia sẻ này, mẹ em luôn được mọi người yêu quý, khi có người cám ơn mẹ, mẹ cười thật tươi và bảo:
“Giúp đỡ mọi người tôi cũng vui mà, không có gì đâu!” Lúc ấy mẹ cứ như một đóa hoa hướng dương đang tỏa sáng vậy. Chắc mẹ vui vì được giúp đỡ mọi người, được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên môi họ. Đối ới gia đình em, đối với bố con em, mẹ chính là người tuyện vời nhất. Sau khi làm việc ở công ty mẹ lại về nhà đầu tất mặt tối với những công việc trong gia đình. Bao nhiêu công việc đều được mẹ sắp xếp thật chu toàn, mỗi khi mẹ ốm, công việc trong nhà bố con đều lo hết, nhưng sao mà băng được mẹ. Mọi việc đều rối tung lên, chẳng thể làm nổi.
Mẹ rất yêu thương chồng con và luôn giành tất cả những gì tốt nhất cho bố con em. Có lần em bị ốm, mẹ đã vô cùng lo lắng và làm việc thật nhanh chóng để về nhà chăm sóc cho em. Em nhớ rất rõ, mẹ đã thức cả đêm để chăm em. mẹ ân cần hỏi em muốn ăn gì, muốn uống gì, có khó chịu lắm không,…. Lúc ấy lòng em thấy thật ấm áp, có những ấm áp không phải từ những lời ngọt như đường, mà là những cử chỉ ân cần, những hành động quan tâm, bảo vệ. và mẹ em là người như thế, mẹ không bao giờ những lời ngọt ngào quá đỗi như là: “Mẹ yêu con nhất, con gái của mẹ” hay là ” Con chính là đứa con mà mẹ luôn yêu thương nhất!” nhưng mẹ luôn là người bảo vệ, chăm sóc và yêu thương em. Mẹ dịu dàng đắp chăn cho em, rồi lấy miếng dán hạ sốt đắp lên trán cho em. Tay mẹ thật ấm áp, hình như em đã nắm tay mẹ rồi ngủ thiếp đi. Đến khi em thức dậy, em thấy mẹ đã ngủ, mẹ nằm gục trên giường, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi, khuôn mặt mẹ hốc hác cả đi vì thức đêm. Trông mẹ như vậy, em thương mẹ em vô cùng….
* Nếu thấy hay thì đừng ngại cho mình xin hay nhất nhé!
* Nay ngồi máy tính cả buổi nên buồn ngủ, não vừa làm vừa load nên hơi chậm, ngồi mân ra cả tiếng, mong bạn thông cảm. ^_^
Mẹ em là kế toán làm việc ở trường trung học cơ sỏ Phạm Công Bình . Năm nay , mẹ đã ngoài ba mươi tuổi rồi nhưng vẫn còn rất trẻ . Mẹ có thân hình cân đối , dong dỏng cao nhờ tập thể dục và ăn uống điều độ . Nước da trắng hồng như trứng gà bóc vì tối nào mẹ cũng dưỡng da . Khuôn mặt tròn trĩnh của mẹ càng nổi bật với mái tóc màu hạt dẻ , xõa xuống ngang vai . Dưới hàng mi cong cong như vòng cung là đôi mắt đen láy của mẹ . Mũi mẹ cao cao , dọc dừa . Đôi môi mẹ hình trái tim , đỏ hồng như hoa anh đào . Mỗi khi mẹ cười , nụ cười ấy đẹp như bông hồng buổi sáng , để lộ hàm răng trắng muốt , đều tăm tắp . Đôi bàn tay mẹ không còn nõn nà như trước nữa nhưng mỗi khi ngồi gần mẹ , áp đôi bàn tay ấy lên má mình , em cảm thấy thật ấm áp biết bao .
Mẹ em rất hiền nhưng cũng hơi nghiêm khắc . Mỗi khi em bị ốm , mẹ là người lo lắng cho em nhất . Mẹ chăm sóc cho em một cách rất ân cần . Khi thì sờ chán , khi pha những cốc sữa nóng hổi hay những ly nước cam cho em uống . Mỗi buổi tối , mẹ thường ngồi bên cạnh em , xem em học bài . Có bài nào khó , mẹ giảng giải cho em từng chút một để em hiểu rồi ngồi vào bàn làm việc . Đối với mọi người xung quanh , mẹ rất hay giúp đỡ nên ai cũng quý mẹ . Ở trường , mẹ luôn thân thiện nên đồng nghiệp rất yêu quý mẹ . Đối với anh em , hàng xóm , có ai bị ốm , mẹ mang quà bánh đến an ủi , động viên . Đối với em , mẹ luôn dịu dàng dạy bảo cho em những điều hay , lẽ phải . Có lần , do mải nô đùa , em vô tình chồ tay vào bàn làm vỡ bình hoa mà mẹ rất thích . Lúc đó , em rất sợ . Em nghĩ mẹ sẽ mắng đánh mình . Nhưng mẹ chỉ ô tồn nhắc nhở chứ không đánh , mắng em . Ông bà em lúc nào cũng cảm thấy tự hào vì có một cô con dâu tuyệt vời như mẹ em .