viết tiếp 1 cuốn truyện hoặc một cuốn sách đã kết thúc
0 bình luận về “viết tiếp 1 cuốn truyện hoặc một cuốn sách đã kết thúc”
Rất lâu sau cái chết của Chí phèo, cuộc sống người dân ở làng Vũ Đại vẫn tiếp tục cái nhịp sống, dường như không ai còn nhớ ở đây trước kia từng có một tên Chí Phèo ngang ngược, hung tợn. Thế nhưng ở xa xa cái lò gạch cũ, một tiếng khóc của trẻ nhỏ vang lên, Thị Nở năm cuộn người trong một góc tường, yếu ớt mà đưa tay ôm lấy đứa nhỏ, là một bé trai. Đúng vậy, đây chính là kết quả của những cuộc ân ái của thị và Chí.
Thị lấy một cái váy cũ bộc đứa nhỏ lại, trong đầu liền có một suy nghĩ vô cùng đáng sợ. Thị không thể nuôi đứa trẻ này, gái không chồng mà lại có con, lại là con của một tên hung tàn, thị không thể chịu đựng được sự chửi rủa của bà cô và thái độ miệt thị của mọi người. Thế là Thị định toan bước rời đi, nhưng vừa đi được vài bước, thị lại nghe thấy tiếng khóc của đứa con mình dứt ruột mà sinh ra, thị lại quay lại. Là thị không nỡ,đây là con của Thị, là kết quả tình yêu của Thị. Thị quyết định, ôm lấy đứa trẻ sơ sinh, nhằm một hướng mà đi, rời xa làng Vũ Đại, rời xa nơi từng rất quen thuộc, để đi đến một nơi xa lạ, nơi không ai biết một Chí Phèo, một Thị Nở, để bắt đầu lại từ đầu với con mình. Thị đã quyết, sẽ nuôi dạy con thành một người lương thiện, để không lập lại vết xe đổ của người kia
Mặc dù thắng thua đã rõ, nhưng Thỏ ta không chịu khuất phục và cho rằng chỉ vì quá lơ đãng ham chơi ngủ quên nên mới bị thua Rùa. Và quyết định đấu lại với Rùa vào hôm khác. Được sự đồng ý của Rùa, vào một buổi sáng đẹp trời khi bình minh thức giấc Thỏ đã có mặt tại nơi thi đấu đứng đợi Rùa. Và trận đấu được diễn ra như đã định. Cũng như lần thi đấu trước, Rùa vẫn căm chỉ từng bước một với những bước chân nặng nhọc tiến về phía trước, trong khi đó Thỏ lao như tên bắn về đích, lần này Thỏ không hề nhởn nhơ ham chơi không khinh thường Rùa mà quyết dành chiến thắng. Cuối cùng Thỏ đã về đích và thắng được Rùa.
Sau khi thất bại Rùa đã suy nghĩ rất nhiều, nếu thi đấu với Thỏ trên cạn thì Rùa sẽ không bao giờ thắng được Thỏ nên quyết định thách đấu với Thỏ dưới nước. Rồi cuộc thi cũng diễn ra tại một hồ nước lớn trong rừng. Ban đầu khi xuất phát Thỏ cũng cố gắng chạy nhưng dưới nước không thể chạy được như ở trên cạn, càng ra xa Thỏ càng không thể chạy và bơi được. Khi ra đến đoạn nước sâu Thỏ đã đuối sức uống nhiều ngụm nước rất may là Rùa bơi ra kịp kêu Thỏ leo lên và chở Thỏ vào bờ. Thỏ đã khuất phục và chịu thua.
Thỏ và Rùa bắt tay nhau co rằng mỗi người đều có một thế mạnh riêng không ai được khinh ai cả. Từ đó về sau Thỏ và Rùa tiếp tục là đôi bạn thân trong rừng thương yêu giúp đỡ nhau không còn tranh thắng thua với nhau nữa.
Rất lâu sau cái chết của Chí phèo, cuộc sống người dân ở làng Vũ Đại vẫn tiếp tục cái nhịp sống, dường như không ai còn nhớ ở đây trước kia từng có một tên Chí Phèo ngang ngược, hung tợn. Thế nhưng ở xa xa cái lò gạch cũ, một tiếng khóc của trẻ nhỏ vang lên, Thị Nở năm cuộn người trong một góc tường, yếu ớt mà đưa tay ôm lấy đứa nhỏ, là một bé trai. Đúng vậy, đây chính là kết quả của những cuộc ân ái của thị và Chí.
Thị lấy một cái váy cũ bộc đứa nhỏ lại, trong đầu liền có một suy nghĩ vô cùng đáng sợ. Thị không thể nuôi đứa trẻ này, gái không chồng mà lại có con, lại là con của một tên hung tàn, thị không thể chịu đựng được sự chửi rủa của bà cô và thái độ miệt thị của mọi người. Thế là Thị định toan bước rời đi, nhưng vừa đi được vài bước, thị lại nghe thấy tiếng khóc của đứa con mình dứt ruột mà sinh ra, thị lại quay lại. Là thị không nỡ,đây là con của Thị, là kết quả tình yêu của Thị. Thị quyết định, ôm lấy đứa trẻ sơ sinh, nhằm một hướng mà đi, rời xa làng Vũ Đại, rời xa nơi từng rất quen thuộc, để đi đến một nơi xa lạ, nơi không ai biết một Chí Phèo, một Thị Nở, để bắt đầu lại từ đầu với con mình. Thị đã quyết, sẽ nuôi dạy con thành một người lương thiện, để không lập lại vết xe đổ của người kia
Viết tiếp truyện Rùa và Thỏ
Mặc dù thắng thua đã rõ, nhưng Thỏ ta không chịu khuất phục và cho rằng chỉ vì quá lơ đãng ham chơi ngủ quên nên mới bị thua Rùa. Và quyết định đấu lại với Rùa vào hôm khác.
Được sự đồng ý của Rùa, vào một buổi sáng đẹp trời khi bình minh thức giấc Thỏ đã có mặt tại nơi thi đấu đứng đợi Rùa. Và trận đấu được diễn ra như đã định. Cũng như lần thi đấu trước, Rùa vẫn căm chỉ từng bước một với những bước chân nặng nhọc tiến về phía trước, trong khi đó Thỏ lao như tên bắn về đích, lần này Thỏ không hề nhởn nhơ ham chơi không khinh thường Rùa mà quyết dành chiến thắng. Cuối cùng Thỏ đã về đích và thắng được Rùa.
Sau khi thất bại Rùa đã suy nghĩ rất nhiều, nếu thi đấu với Thỏ trên cạn thì Rùa sẽ không bao giờ thắng được Thỏ nên quyết định thách đấu với Thỏ dưới nước. Rồi cuộc thi cũng diễn ra tại một hồ nước lớn trong rừng. Ban đầu khi xuất phát Thỏ cũng cố gắng chạy nhưng dưới nước không thể chạy được như ở trên cạn, càng ra xa Thỏ càng không thể chạy và bơi được. Khi ra đến đoạn nước sâu Thỏ đã đuối sức uống nhiều ngụm nước rất may là Rùa bơi ra kịp kêu Thỏ leo lên và chở Thỏ vào bờ. Thỏ đã khuất phục và chịu thua.
Thỏ và Rùa bắt tay nhau co rằng mỗi người đều có một thế mạnh riêng không ai được khinh ai cả. Từ đó về sau Thỏ và Rùa tiếp tục là đôi bạn thân trong rừng thương yêu giúp đỡ nhau không còn tranh thắng thua với nhau nữa.