viết văn về tình yêu tuổi học trò.Ai rảnh zô đâu chs nek
0 bình luận về “viết văn về tình yêu tuổi học trò.Ai rảnh zô đâu chs nek”
Đối với thời học sinh là những kỉ niệm vui buồn tràn ngập dưới mái trường yêu thương,và không còn j xa lạ với chúng ta là tình yêu tuổi học trong sáng,hồn nhiên và thơ mộng.
Vào những năm giữa cấp hai.Lớp chúng tôi nổi tiếng là nhiều cặp nhất trong trường.Đa số các bạn trong trường đều kì thị và hạn chế chơi với lớp chúng tôi,họ dè bỉu và diễu cợt.Nhưng họ ko biết một điều ,trong những điều đen tối đó cõ có những tâm hồn trong sáng và thơ mộng như những linh hồn trẻ con nhập vào cơ thể người lớn.
Tôi vốn chẳng để ý nhiều đến những chuyện như vậy và chỉ có một mục tiêu hướng tới là học tập,còn những chuyện khác tôi không hề để tâm.
Năm học mới tôi ngồi cùng bạn với một cô bạn khá dễ thương và hiền lành.Rất nhanh chóng chúng tôi kết bank với nhau.Vào một hôm,trong tiết sử tôi thấy abnj ấy lóng ngóng,loay hoay làm việc j đó dưới gầm bàn,đọc xong nhỏ đỏ mặt như ông mật trời.Tôi thấy ngạc nhiên,tưởng nhỏ bị ốm,ai ngờ ra chơi,nó thỉ thủ bên tai tôi rằng nó được đứa bạn trai tỏ tình.Nghe xong tôi giật bắn mình rồi hứa sẽ ko nói cho ai biết.
Tôi có phần ko an tâm lắm ..
Đúng vậy,nó không chơi với tôi nữa mà hằng ngày cứ rụp xuống mặt bàn rồi truyền thụ cho nhau mà bây giờ đã là giữa năm học rồi,nó không tập trung học bài ,ko làm bài cùng tôi và trò chuyện mà suốt ngày vớí đứa bạn trai mới.
Tôi buồn lắm và kết quả cuối cunhf nó nhận được một con ngỗng trong đợt kiểm tra thử vào hôm nay,bạn trai nó còn tệ hơn,cả buổi không làm bài tập.
Nhỏ rầu rĩ cả buổi,cái gọi là tình về cứ dần dần rạn nứt,tôi khẽ thở dài rồi nghĩ đó là kết thúc cho một cuộc tình ngủ ngốc nhưng rồi tôi vỡ lẽ.
Cô An gọi hai đứa nó lên văn phòng của cô,tôi lần mò theo sau và nghe thấy được tình cảm của bọn nó là chắc chắn và ko bao giờ chia rẽ,tôi đã nhìn thấy ánh mắt của nhỏ kiên định như vậy nhưng một phần nó cũng lo cho học tập của mình..m
Tuy tôi chỉ là một người ngoài cuộc nhưng cũng đủ hiểu được cái gọi là tình yêu tuổi học trò
Bọn nó cùng tiến với nhau,luôn giúp đỡ nhau,ăn ủi cùng nhau và đồng thời.. tôi cũng bị ra rìa.Nhưng bọn nó hạnh phúc và học tập tốt rồi.
Điều đó cũng làm tôi nhận ra tình yêu tuổi học trò.Hi vọng bọn nó hạnh phúc….
Bản thân mình sẽ hướng tới mục đích tốt nhất và trên con đường của mình,sẽ có một ai đó phì hợp với mk thôi..chỉ tiếc là ko phải bây giờ.!!
Thời thơ ấu trong mỗi người đều có những kỉ niệm khó quên, tôi cũng vậy. Thời thơ ấu trong tôi đó là những ngày tháng hạnh phúc bên ông bà ngoại vào mỗi dịp nghỉ hè.
Khi mỗi năm học kết thúc, điều tôi mong chờ nhất đó là được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Tôi còn được ở đó chơi suốt ba tháng hè. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã được trải qua những ngày tháng thật tuyệt vời. Đó là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá… ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.
Đó là kỉ niệm xảy ra vào mười tôi năm tuổi. Khi ấy em cùng với các bạn trong nhóm rủ nhau đi ra con sông gần làng câu cá. Cả nhóm chuẩn bị mọi vật dụng xong xuôi liền cùng nhau ra sông. Tôi cùng anh Hùng – một anh hàng xóm gần nhà ngồi xuống ven sông câu cá. Mấy bạn khác thì rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá được một lúc nhưng đã cảm thấy không yên. Chính vì vậy, tôi quyết định bỏ cần câu ở lại và chạy ra xem. Cuộc đấu lúc này chỉ còn lại hai người, Lâm – em của anh Hùng và Hoàng. Nghe mấy đứa bạn nói, cả hai đều là những “quán quân bơi lội” cừ khôi. Và đã từng là đối thủ của nhau trong một giải thi đấu bơi lội của huyện. Cả hai đều không mấy có thiện cảm với người còn lại.
Sau khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Hai đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Lâm bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Lâm. Tôi cũng vậy. Dường như Lâm đã bị chuột rút thật, cậu vùng vẫy trong nước rồi kêu cứu. Có ai đó đang định nhảy xuống cứu Lâm. Thì nhanh như cắt Hoàng cách không xa liền lao vào cứu bạn. Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm khi cả hai lên bờ an toàn và Lâm được cứu kịp thời nên không sao cả.
Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Ai cũng cảm thấy ngưỡng mộ về tinh thần nghĩa hiệp của Hoàng. Tuy đó là một trận thi đấu không do chúng tôi tổ chức ra thôi. Nhưng ai cũng cảm thấy khâm phục tấm lòng của Hoàng. Và tin chắc rằng trong tương lai, Hoàng có thể trở thành một vận động viên bơi lội cừ khôi nếu cậu ấy đam mê nó. Kết thúc ngày hôm đấy, tôi thấy Hoàng và Lâm cũng trở nên thân thiết hơn.
Một kỉ niệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi kỉ niệm này như một kí ức đẹp trong cuộc đời.
Đối với thời học sinh là những kỉ niệm vui buồn tràn ngập dưới mái trường yêu thương,và không còn j xa lạ với chúng ta là tình yêu tuổi học trong sáng,hồn nhiên và thơ mộng.
Vào những năm giữa cấp hai.Lớp chúng tôi nổi tiếng là nhiều cặp nhất trong trường.Đa số các bạn trong trường đều kì thị và hạn chế chơi với lớp chúng tôi,họ dè bỉu và diễu cợt.Nhưng họ ko biết một điều ,trong những điều đen tối đó cõ có những tâm hồn trong sáng và thơ mộng như những linh hồn trẻ con nhập vào cơ thể người lớn.
Tôi vốn chẳng để ý nhiều đến những chuyện như vậy và chỉ có một mục tiêu hướng tới là học tập,còn những chuyện khác tôi không hề để tâm.
Năm học mới tôi ngồi cùng bạn với một cô bạn khá dễ thương và hiền lành.Rất nhanh chóng chúng tôi kết bank với nhau.Vào một hôm,trong tiết sử tôi thấy abnj ấy lóng ngóng,loay hoay làm việc j đó dưới gầm bàn,đọc xong nhỏ đỏ mặt như ông mật trời.Tôi thấy ngạc nhiên,tưởng nhỏ bị ốm,ai ngờ ra chơi,nó thỉ thủ bên tai tôi rằng nó được đứa bạn trai tỏ tình.Nghe xong tôi giật bắn mình rồi hứa sẽ ko nói cho ai biết.
Tôi có phần ko an tâm lắm ..
Đúng vậy,nó không chơi với tôi nữa mà hằng ngày cứ rụp xuống mặt bàn rồi truyền thụ cho nhau mà bây giờ đã là giữa năm học rồi,nó không tập trung học bài ,ko làm bài cùng tôi và trò chuyện mà suốt ngày vớí đứa bạn trai mới.
Tôi buồn lắm và kết quả cuối cunhf nó nhận được một con ngỗng trong đợt kiểm tra thử vào hôm nay,bạn trai nó còn tệ hơn,cả buổi không làm bài tập.
Nhỏ rầu rĩ cả buổi,cái gọi là tình về cứ dần dần rạn nứt,tôi khẽ thở dài rồi nghĩ đó là kết thúc cho một cuộc tình ngủ ngốc nhưng rồi tôi vỡ lẽ.
Cô An gọi hai đứa nó lên văn phòng của cô,tôi lần mò theo sau và nghe thấy được tình cảm của bọn nó là chắc chắn và ko bao giờ chia rẽ,tôi đã nhìn thấy ánh mắt của nhỏ kiên định như vậy nhưng một phần nó cũng lo cho học tập của mình..m
Tuy tôi chỉ là một người ngoài cuộc nhưng cũng đủ hiểu được cái gọi là tình yêu tuổi học trò
Bọn nó cùng tiến với nhau,luôn giúp đỡ nhau,ăn ủi cùng nhau và đồng thời.. tôi cũng bị ra rìa.Nhưng bọn nó hạnh phúc và học tập tốt rồi.
Điều đó cũng làm tôi nhận ra tình yêu tuổi học trò.Hi vọng bọn nó hạnh phúc….
Bản thân mình sẽ hướng tới mục đích tốt nhất và trên con đường của mình,sẽ có một ai đó phì hợp với mk thôi..chỉ tiếc là ko phải bây giờ.!!
Xin câu trả lời hay nhất
Thời thơ ấu trong mỗi người đều có những kỉ niệm khó quên, tôi cũng vậy. Thời thơ ấu trong tôi đó là những ngày tháng hạnh phúc bên ông bà ngoại vào mỗi dịp nghỉ hè.
Khi mỗi năm học kết thúc, điều tôi mong chờ nhất đó là được bố mẹ cho về quê thăm ông bà ngoại. Tôi còn được ở đó chơi suốt ba tháng hè. Trong khoảng thời gian đó, tôi đã được trải qua những ngày tháng thật tuyệt vời. Đó là những buổi sáng thức dậy thật sớm để cùng ông đi dạo trên cánh đồng lúa mênh mông, cảm nhận hương thơm của bông lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon lành mà bà ngoại nấu, dù giản dị nhưng chan chứa tình yêu thương của bà. Đó là những buổi chiều cùng đám bạn trong xóm đi thả diều, bắt cá… ngoài đồng. Thật nhiều kỉ niệm đẹp đẽ nhưng có lẽ có một kỉ niệm mà tôi vẫn còn nhớ mãi cho đến bây giờ.
Đó là kỉ niệm xảy ra vào mười tôi năm tuổi. Khi ấy em cùng với các bạn trong nhóm rủ nhau đi ra con sông gần làng câu cá. Cả nhóm chuẩn bị mọi vật dụng xong xuôi liền cùng nhau ra sông. Tôi cùng anh Hùng – một anh hàng xóm gần nhà ngồi xuống ven sông câu cá. Mấy bạn khác thì rủ nhau xuống sông thi đấu bơi lội với nhau. Cuộc thi đấu dường như diễn ra rất sôi nổi. Tôi ngồi câu cá được một lúc nhưng đã cảm thấy không yên. Chính vì vậy, tôi quyết định bỏ cần câu ở lại và chạy ra xem. Cuộc đấu lúc này chỉ còn lại hai người, Lâm – em của anh Hùng và Hoàng. Nghe mấy đứa bạn nói, cả hai đều là những “quán quân bơi lội” cừ khôi. Và đã từng là đối thủ của nhau trong một giải thi đấu bơi lội của huyện. Cả hai đều không mấy có thiện cảm với người còn lại.
Sau khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu. Hai tuyển thủ từ tư thế chuẩn bị đã nhanh chóng vào cuộc đua. Tiếng hô hào, cổ vũ vang vọng khắp con sông. Hai đối thủ ngang sức ngang tài, không ai chịu kém ai vẫn đang bơi song song nhau. Bỗng nhiên Lâm bơi chậm lại rồi dần tụt lùi phía sau. Có tiếng ai hoảng hốt kêu lên: “Hình như thằng Lâm bị chuột rút rồi”. Mọi người ở trên bờ lo lắng dõi theo Lâm. Tôi cũng vậy. Dường như Lâm đã bị chuột rút thật, cậu vùng vẫy trong nước rồi kêu cứu. Có ai đó đang định nhảy xuống cứu Lâm. Thì nhanh như cắt Hoàng cách không xa liền lao vào cứu bạn. Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm khi cả hai lên bờ an toàn và Lâm được cứu kịp thời nên không sao cả.
Cuộc thi đã kết thúc bằng một tiết mục cứu người đầy ngoạn mục. Ai cũng cảm thấy ngưỡng mộ về tinh thần nghĩa hiệp của Hoàng. Tuy đó là một trận thi đấu không do chúng tôi tổ chức ra thôi. Nhưng ai cũng cảm thấy khâm phục tấm lòng của Hoàng. Và tin chắc rằng trong tương lai, Hoàng có thể trở thành một vận động viên bơi lội cừ khôi nếu cậu ấy đam mê nó. Kết thúc ngày hôm đấy, tôi thấy Hoàng và Lâm cũng trở nên thân thiết hơn.
Một kỉ niệm thật đáng nhớ mà tôi được chứng kiến đã giúp cho tôi nhận ra bài học to lớn về tình bạn. Tôi sẽ còn nhớ mãi kỉ niệm này như một kí ức đẹp trong cuộc đời.