Viết Về Những Kỷ Niệm Sâu Sắc Về Thầy Cô Và Mái Trường. Viết thành bài văn
0 bình luận về “Viết Về Những Kỷ Niệm Sâu Sắc Về Thầy Cô Và Mái Trường. Viết thành bài văn”
1. Mở bài
_Giới thiệu về kỉ niệm với thầy cô và mái trường.
(Đó là kỉ niệm gì? tại sao để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong em?)
2. Thân bài:
a. Giới thiệu về thầy cô và mái trường để lại trong em ấn tượng sâu sắc.
b. Kể lại chi tiết, cụ thể kỉ niệm sâu sắc của em.
_Đó là kỉ niệm gì?
_Kỷ niệm đó diễn ra khi nào? Ở đâu
_Kể tóm tắt các sự việc liên quan đến kỉ niệm đó?
3. Kết bài
_Cảm nghĩ của bản thân về kỉ niệm đó.
Bài làm
Ai trong số chúng ta cũng trải qua quãng đời học sinh với vô số những buồn vui và âu lo. Mái trường không chỉ là nơi nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn ta mà con giúp ta trưởng thành hơn mỗi ngày. Đã gần ba năm kể từ ngày em xa mái trường cấp một Cộng Hòa thân yêu nhưng em chẳng thể nào quên kỉ niệm ngày đầu tiên em cắp sách đến trường được thầy cô nâng niu, yêu thương. Đó là kỉ niệm sâu sắc nhất của em về thầy cô và mái trường.
Ngôi trường cấp một Cộng Hòa nằm cạnh sân vận động của xã, cạnh bên những cánh đồng lúa xanh bao la, bát ngát. Mỗi đứa trẻ ở quê em đều theo học ở ngôi trường cấp một này. Nghe các anh chị kể về ngôi trường, em của khi đó đã coi đó là một thế giới mói muôn vàn màu sắc và em đã vô cùng hạnh phúc khi lần đầu được đến trường học tập- trở thành học sinh lớp một trong một ngôi trường đẹp như vậy.
Em được mẹ đưa đến trường trong những hồi hộp âu lo. Em đã nhìn ngôi trường từ xa nhiều lần. Ngày khai giảng hôm qua em cũng đã được dạo quanh trường một lần cùng nhiều bạn bè khác, nhưng sao cảm giác lần đầu đến trường với nhiệm vụ học tập nó vẫn nôn nao, háo hức một cách lạ kì.
Em nhớ mãi kỉ niệm đẹp ngày hôm ấy. Mẹ ra về và một mình em đi vào lớp trong những bước lững thững do e dè, sợ hãi. Cánh cửa lớp màu xanh lá mở ra trước mắt em cùng bảng hiệu lớp 1A khiến em thêm muôn phần hồi hộp. Nhớ lại mà chính tim em cũng rộn ràng, lo âu. Nhìn thấy những gương mặt thân quen, em đỡ hồi hộp hơn và vội hòa mình vào cuộc vui của các bạn. Và giờ em được nghe tiếng trống trường rộn ràng đến thế! Âm thanh “Tùng tùng tùng” vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Cô giáo Thơ bước vào lớp trong trang phục áo dài thanh lịch. Cô hiền vô cùng. Lần đầu em nhìn thấy cô là ngày khai giảng, hôm nay cô càng thêm đẹp trong mắt em. Em và lũ bạn mắt tròn mắt dẹt nhìn cô giáo viết lên chiếc bảng xanh từng nét sổ, nét xiên.. Chúng em như đàn chim nhỏ cố từng chút, từng chút viết chữ lên trang giấy trắng dù nét nào nét ấy xiên xẹo đủ đường. Cô vẫn chỉ nhẹ nhàng mà không trách phạt chúng em. Lớp học ba mươi tướng cướp ai cũng được cô nắm tay bắt từng nét âu yếm. Em thấy mình sao mà gần gũi với cô quá. Những nét chữ như nhảy múa trên trang vở cùng niềm vui của em. Tiết học đầu tiên của đứa bé lớp một đơn giản thế đấy, đơn giản nhưng vô cùng quý báu, vì đó là lần đầu của sự học và của bỡ ngỡ trong chúng em. Em nhớ lắm về cô, về những nét chữ đầu tiên ấy.
Đời người thì có muôn vàn kỉ niệm. Kỉ niệm về thầy cô mái trường dù nhỏ bé nhưng mãi đẹp tươi vô ngần. Đó là kỉ niệm của tuổi thơ, của kí ức ngọt ngào trong những năm tháng hồn nhiên, ngây thơ và em mãi yêu, mãi trân trọng kỉ niệm trong tiết học đầu tiên ấy. Thời gian thấm thoắt trôi đi, nhưng em tin kỉ niệm đẹp thì mãi sống và rực sáng trong lòng ta.
1. Mở bài
_Giới thiệu về kỉ niệm với thầy cô và mái trường.
(Đó là kỉ niệm gì? tại sao để lại dấu ấn sâu đậm nhất trong em?)
2. Thân bài:
a. Giới thiệu về thầy cô và mái trường để lại trong em ấn tượng sâu sắc.
b. Kể lại chi tiết, cụ thể kỉ niệm sâu sắc của em.
_Đó là kỉ niệm gì?
_Kỷ niệm đó diễn ra khi nào? Ở đâu
_Kể tóm tắt các sự việc liên quan đến kỉ niệm đó?
3. Kết bài
_Cảm nghĩ của bản thân về kỉ niệm đó.
Bài làm
Ai trong số chúng ta cũng trải qua quãng đời học sinh với vô số những buồn vui và âu lo. Mái trường không chỉ là nơi nuôi dưỡng và bồi đắp tâm hồn ta mà con giúp ta trưởng thành hơn mỗi ngày. Đã gần ba năm kể từ ngày em xa mái trường cấp một Cộng Hòa thân yêu nhưng em chẳng thể nào quên kỉ niệm ngày đầu tiên em cắp sách đến trường được thầy cô nâng niu, yêu thương. Đó là kỉ niệm sâu sắc nhất của em về thầy cô và mái trường.
Ngôi trường cấp một Cộng Hòa nằm cạnh sân vận động của xã, cạnh bên những cánh đồng lúa xanh bao la, bát ngát. Mỗi đứa trẻ ở quê em đều theo học ở ngôi trường cấp một này. Nghe các anh chị kể về ngôi trường, em của khi đó đã coi đó là một thế giới mói muôn vàn màu sắc và em đã vô cùng hạnh phúc khi lần đầu được đến trường học tập- trở thành học sinh lớp một trong một ngôi trường đẹp như vậy.
Em được mẹ đưa đến trường trong những hồi hộp âu lo. Em đã nhìn ngôi trường từ xa nhiều lần. Ngày khai giảng hôm qua em cũng đã được dạo quanh trường một lần cùng nhiều bạn bè khác, nhưng sao cảm giác lần đầu đến trường với nhiệm vụ học tập nó vẫn nôn nao, háo hức một cách lạ kì.
Em nhớ mãi kỉ niệm đẹp ngày hôm ấy. Mẹ ra về và một mình em đi vào lớp trong những bước lững thững do e dè, sợ hãi. Cánh cửa lớp màu xanh lá mở ra trước mắt em cùng bảng hiệu lớp 1A khiến em thêm muôn phần hồi hộp. Nhớ lại mà chính tim em cũng rộn ràng, lo âu. Nhìn thấy những gương mặt thân quen, em đỡ hồi hộp hơn và vội hòa mình vào cuộc vui của các bạn. Và giờ em được nghe tiếng trống trường rộn ràng đến thế! Âm thanh “Tùng tùng tùng” vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Cô giáo Thơ bước vào lớp trong trang phục áo dài thanh lịch. Cô hiền vô cùng. Lần đầu em nhìn thấy cô là ngày khai giảng, hôm nay cô càng thêm đẹp trong mắt em. Em và lũ bạn mắt tròn mắt dẹt nhìn cô giáo viết lên chiếc bảng xanh từng nét sổ, nét xiên.. Chúng em như đàn chim nhỏ cố từng chút, từng chút viết chữ lên trang giấy trắng dù nét nào nét ấy xiên xẹo đủ đường. Cô vẫn chỉ nhẹ nhàng mà không trách phạt chúng em. Lớp học ba mươi tướng cướp ai cũng được cô nắm tay bắt từng nét âu yếm. Em thấy mình sao mà gần gũi với cô quá. Những nét chữ như nhảy múa trên trang vở cùng niềm vui của em. Tiết học đầu tiên của đứa bé lớp một đơn giản thế đấy, đơn giản nhưng vô cùng quý báu, vì đó là lần đầu của sự học và của bỡ ngỡ trong chúng em. Em nhớ lắm về cô, về những nét chữ đầu tiên ấy.
Đời người thì có muôn vàn kỉ niệm. Kỉ niệm về thầy cô mái trường dù nhỏ bé nhưng mãi đẹp tươi vô ngần. Đó là kỉ niệm của tuổi thơ, của kí ức ngọt ngào trong những năm tháng hồn nhiên, ngây thơ và em mãi yêu, mãi trân trọng kỉ niệm trong tiết học đầu tiên ấy. Thời gian thấm thoắt trôi đi, nhưng em tin kỉ niệm đẹp thì mãi sống và rực sáng trong lòng ta.