Vừa nói , hắn vừa bịch vào ngực chị Dậu ………. vợ chồng kẻ thiếu sưu từ đoạn trích trên em có suy nghĩ gì về sự phản kháng của chị Dậu?

Vừa nói , hắn vừa bịch vào ngực chị Dậu ………. vợ chồng kẻ thiếu sưu
từ đoạn trích trên em có suy nghĩ gì về sự phản kháng của chị Dậu?

0 bình luận về “Vừa nói , hắn vừa bịch vào ngực chị Dậu ………. vợ chồng kẻ thiếu sưu từ đoạn trích trên em có suy nghĩ gì về sự phản kháng của chị Dậu?”

  1. Đoạn trích trên đã kể lại một phần diễn biến sự phản kháng của chị Dậu. Khi thấy tên cai lệ hùng hổ định tiến tới trói chồng thì chị đã không chịu nổi và đứng dậy đấu tranh quyết liệt. Lúc đầu chị quyết định đấu tranh bằng lời nói ” Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ”. Ở câu này xưng hô chị Dậu đã hoàn toàn khác. Nếu ở phía trên,chị xưng ” cháu – ông ” với tên cai lệ thì giờ đây chị đã xưng hô ” tôi – ông ” sòng phẳng, đặt ngang hàng mình để xưng hô. Bấy giờ tên cai lệ vẫn không dừng lại hành động của mình và chị Dậu đã bắt đầu chuyển giọng thành lời cảnh cáo vô cùng mạnh mẽ ” Mày trói ngay chồng bà đi , bà cho mày xem!”. Sự xưng hô đã thay đổi và chị Dậu đã đặt mình lên trên tên cai lệ. Hình như quá tức giận và đạt tới đỉnh điểm của sự chịu đựng mà chị bắt đầu phản kháng bằng hành động. Chị mạnh mẽ đứng dậy mà ” túm ” mà ” ấn dúi ” tên cai lệ ra cửa. Và tất nhiên với cái sức khỏe của một người đàn bà làm nông sẽ khiến tên nghiện thuốc kia thua cuộc một cách thảm hại. Quá trình phản kháng của chị Dậu trong đoạn trích trên cũng chính là quá trình thay đổi về mặt tâm lý nhân vật mà Ngô Tất Tố dàn dựng.

    Bình luận
  2. Trong đoạn trích, bọn tay sai sầm sập tiến vào giữa lúc anh Dậu vừa mới tỉnh lại, chị Dậu đang hồi hộp chờ xem chồng chị ăn có ngon miệng không. Anh Dậu vì quá ốm yếu và khiếp đảm đã lăn đùng ra không nói được câu gì. Chỉ còn chị Dậu một mình đứng ra đối phó với lũ ác nhân. Có thể nói, lúc này, tính mạng của anh Dậu phụ thuộc vào sự đối phó của chị Dậu.Ban đầu, chị cố tha thiết van xin. Vì sao chị phải van xin? Chị quá nhu nhược yếu đuối hay quá hèn nhát? Không! Chị Dậu không nhu nhược yếu đuối, cũng không hèn nhát! Nhưng, là người thông minh, chị hiểu rõ tình thế của chồng mình. Dù sao anh Dậu cũng bị coi là kẻ… có tội (tội trốn sưu của nhà nước). Còn bọn tay sai hung hãn kia, đang nhân danh phép nước, người nhà nước để thi hành công vụ của nhà nước! Hơn nữa, chị Dậu ý thức được rất rõ thân phận thấp cổ, bé họng của mình, lại vốn là người có bản tính hiền lành, quen nhẫn nhục, khiến chị chỉ biết van xin rất lễ phép, cố khơi gợi lòng từ tâm và lương tri của ông cai.Tất cả những lời van xin tha thiết, vừa có tình, vừa có lí của chị cũng chẳng có kết quả gì. Ngược lại, chị được đáp trả lại bằng những lời chửi rủa tục tĩu, bằng những quả bịch vào ngực, bằng hành động nhảy xổ vào chỗ anh Dậu của tên cai trị.Con giun xèo mãi cũng quằn y tức nước thì phải vỡ bờ, đến lúc này, chị Dậu không thể chịu đựng hơn được nữa! Sức sống tiềm tàng trong người chị trỗi dậy, chị bất chấp tất cả, liều mạng cự lại.Trước hết, chị cự lại bằng lí lẽ. Chồng tôi đau ốm, ông không được phép hành hạ. Một lí lẽ thật cứng cỏi và cũng thật sắc sảo! Chị không cần việc đến pháp luật (Vì làm gì có pháp luật và công lí cho người nghèo? Chúng lại đang thi hành phép nước kia mà!), chị đem đạo lí tối thiểu của con người ra để đấu với chúng. Như vậy, chị Dậu dã nhân danh con người để chống lại cái ác! Một chân lí thật đẹp mà bọn mặt người dạ thú kia không thể có.

    Bình luận

Viết một bình luận