1. Kể tấm gương Bàn và Ghế 2. Đóng vai Sơn Tinh 3. Đóng vai nhân vật truyền thuyết

By Gabriella

1. Kể tấm gương Bàn và Ghế
2. Đóng vai Sơn Tinh
3. Đóng vai nhân vật truyền thuyết

0 bình luận về “1. Kể tấm gương Bàn và Ghế 2. Đóng vai Sơn Tinh 3. Đóng vai nhân vật truyền thuyết”

  1. Ta là bà Âu Cơ, vốn thuộc dòng Tiên, là con gái của Thần Nông, vị thần được Ngọc Hoàng giao cho việc đảm nhiệm việc trồng cấy trong trời đất. Hôm nay ta rất mừng được gặp các cháu sau hơn 4000 năm kể từ ngày khai sinh ra nước Việt, chắc các cháu không khỏi băn khoăn khi hàng ngày các thầy cô giáo luôn nhắc nhở: Các thế hệ con cháu người Việt vốn thuộc dòng giống Rồng Tiên. Trên đất nước Việt Nam, từ miền ngược đến miền xuôi, từ Nam chí Bắc đều là anh em con cháu một nhà. Bây giờ ta sẽ giúp các cháu hiểu điều sâu xa ấy qua một câu chuyện nhé.

    Thủa ấy, nước ta còn hoang sơ lắm, dân cư thưa thớt chứ chưa đông đúc như bây giờ. Con người và thiên nhiên sống thật hòa hợp và gần gũi với nhau. Lúc ấy, ta mới độ 18 đôi mươi, ham thích hoa thơm, cỏ lạ. Nghe nói ở vùng Lạc Việt có nhiều cảnh đẹp, ta bèn cùng các tiên nữ giáng trần. Không ngờ hôm đó khi đang hái hoa bên bờ suối, ta bất ngờ gặp một chàng trai. Xem qua vóc dáng và cốt cách, không chừng chàng không phải người thường. Lại thêm vẻ khôi ngô tuấn tú khiến ta cùng các tiên nữ không giấu nổi sự ngượng ngùng. Buổi đầu gặp gỡ ta đã đem lòng cảm mến nhưng chẳng dám làm quen.

    Hôm sau ta lại ra hái hoa ở bãi ấy và thật như mong đợi, ta lại được gặp chàng trai hôm trước. Qua trò chuyện, ta được biết, chàng ta là Lạc Long Quân, vốn thuộc giống Rồng, là con của Long Vương.

    Sau vài lần trò chuyện, xem chừng chàng cũng thuận lòng. Ta và Lạc Long Quân đem lòng cảm mến và kết thành tình vợ chồng, cha mẹ ta ở thiên đình biết chuyện nhưng vì thấy đôi trẻ hết mực yêu thương nên cũng bằng lòng cho ta sống tại cung điện Long Trang.

    Sống cùng Lạc Long Quân một thời gian thì ta có mang, vợ chồng mừng lắm, hồi hộp chờ ngày đứa bé chào đời. Chẳng ngờ lúc ta sinh cho thấy có một cái bọc không hơn, hàng ngày ta ôm cái bọc mà trong lòng buồn rười rượi, nhưng thật may trời cũng chiều lòng. Một hôm, ta vô cùng bất ngờ khi thấy một, rồi hai, rồi mười, rồi cả trăm trứng cứ từ trong bọc lần lượt nở ra trăm người con mà đứa nào trông cũng khôi ngô tuấn tú, đẹp đẽ lạ thường. Long Quân hết sức vui mừng, hai vợ chồng suốt ngày quấn quýt bên đàn con nhỏ. Đang sống yên vui, một hôm, thấy Long Quân vẻ mặt buồn rầu ta bèn hỏi.

    Chàng có chuyện gì phiền muộn xin nói cho thiếp nghe để vợ chồng cùng chia sẻ.

    Lặng im một lúc, chàng trả lời, ta vốn định kết nghĩa suốt đời cùng nàng với các con ở Long Trang nhưng ngại vì phụ vương ngày một già yếu. Công việc ở Long cung ngoài ta ra không còn ai gánh vác. Hơn thế, ta với nàng, kẻ trên cạn, người quen dưới nước, thật cùng có nhiều cái khác nhau. Ta định đem năm mươi con xuống biển, nàng đưa năm mươi con lên núi, vợ chồng ta tính kế dài lâu. Nàng thấy sao?.

    Ta nghe chàng nói thấy buồn lòng nhưng ngẫm ra cũng phải nên đành nghe theo.

    Đưa năm mươi con lên núi, ta cho con cả làm vua đóng đô ở đất Phong Châu, đời đời kế nghiệp đều lấy hiệu Hùng Vương. Còn lại, ta chia cho mỗi con một vùng để tự lập ra châu huyện, lập nên các dân tộc: Tày, Nùng, H’Mông, Thái, Mèo, Dao…với những phong tục tập quán riêng, vô cùng phong phú.

    Dù ít gặp nhau, nhưng ta và Long Quân không quên nghĩa cũ, mừng nhất là trăm con luôn nhớ tình huynh đệ. Mỗi khi xảy ra binh lửa chúng lại hợp sức chung nhau đuổi kẻ thù.

    Các cháu ạ! Nguồn gốc tổ tiên của các cháu là như vậy đấy! Bởi thế người Việt ta không lúc nào quên dòng giống và nghĩa đồng bào, như một nhà thơ sau này đã viết:

    Những ai đã khuất

    Những ai bây giờ

    Yêu nhau và sinh con đẻ cái

    Gánh vác phần người đi trước để lại

    Dặn dò con cháu chuyện mai sau

    Hàng năm đâu làm đâu

    Cùng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ.

    được chưa bn

    Trả lời
  2. đề 3

     Ta là Thủy Tinh tài năng của ta là : gọi gió , gió đến ; hô mưa ,mưa về.Ta nghe nói Hùng Vương đang tổ chức kén rể cho công chúa Mị Nương.

     Một hôm,ta và một người tên là Sơn Tinh cùng đến cầu hôn Mị Nương .Ta và hắn đều ngang tài ngang sức . Nhà vua ko biết chon ai bèn cho mời các lạc hầu vào bàn bạc .Xong , vua phán :

    -Hai người đều vừa ý ta ,nhưng ta chỉ có một người con gái , biết gả cho người nào? Thôi thì ngày mai, ai đem sính lễ đến trước , ta sẽ cho cưới con gái ta.

     Ta và hắn tâu hỏi vua đồ sính lễ cần j ,vua bảo :”một trăm ván cơm nếp , 1 trăm nệp bánh chưng và voi chín ngà , gà chín cựa, ngựa chín hồng mao ,mỗi thứ 1 đôi”.Ta và hắn xin về để tìm sính lễ. Nhưng ở chỗ ta thì làm j có nhưng sính lễ vua yêu cầu ,ta rất lo sợ

      Hôm sau , Sơn Tinh đem lễ vật đến trước rước Mị Nương về núi

      Ta đến sau ,k lấy đc vk đùng đùng nổi giận ,đem quân đuổi theo đòi cướp Mị Nương.Ta hô mưa, gọi gió lm thành giông bão rung chuyển đất trời,dâng nc cuồn cuộn đánh Sơn Tinh .Nc ngập ruộng đồng ,nc ngập nhà cửa ,nc dâng lên lưng đồi ,sườn núi ,Thành Phong Châu như nổi lềnh bềnh trên biển nc . Ta biết Mị Nương sẽ rất lo lắng cho cha và nhân dân nhưng ta vì muốn có đc nàng nên ta phải làm như vậy.

    Còn Sơn Tinh ko hề nao núng khi ta dâng nc .hắn dùng phép bốc từng quả đồi,rời từng dãy núi ,dựng thành lũy đất ngăn chặn dòng nc lũ. Nc sông lên bao nhiêu , đồi núi cao lên bấy nhiêu.Ta và hắn đánh nhau mấy tháng trời , cuối cùng hắn vẫn vững vàng mà sức ta đã kiệt.Đành rút quân về.

      Nhưng từ đó , ta k quên đc oán nặng ,thù sâu nên hàng năm vẫn dâng nc đánh Sơn Tinh.Nhưng năm nào cũng vậy ,ta đánh mỏi mệt chán chê vẫn k thắng nổi Sơn Tinh để cướp Mị Nương, đành rút quân về.

    Chúc bạn học tốt

    Trả lời

Viết một bình luận