C1: Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu tả lại hình ảnh chú bé Lượm. Có sử dụng 1 biện pháp tu từ đã học, gạch chân biện pháp tu từ ấy C2: Con đường đến trườ

By Athena

C1: Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu tả lại hình ảnh chú bé Lượm. Có sử dụng 1 biện pháp tu từ đã học, gạch chân biện pháp tu từ ấy
C2: Con đường đến trường đã khắc sâu vào tim em. Hãy viết bài văn tả về con đường thân thuộc đó

0 bình luận về “C1: Viết đoạn văn từ 5 đến 7 câu tả lại hình ảnh chú bé Lượm. Có sử dụng 1 biện pháp tu từ đã học, gạch chân biện pháp tu từ ấy C2: Con đường đến trườ”

  1. 1 Lượm là một chú bé liên lạc nhỏ tuổi.Dáng người chú bé nhỏ nhắn nhưng Lượm rất nhanh nhẹn .(Cái chân thoăn thoắt trên đường [như] hổ chạy) , đạn lửa để chuyển thư liên lạc.Bộ trang phục là bộ quần áo của những người đi liên lạc trong thời kì kháng chiến chống thực dân Pháp. Cái xắc xinh xinh luôn đeo bên mình. Cái đầu nghênh nghênh đội chiếc mũ trắng tinh khôi. Chú bé luôn yêu đời, luôn huýt sáo, luôn đáng yêu và tinh nghịch. Lời nói giản dị, chân thật. Chú bé đã hi sinh trên đường đi liên lạc. Nhưng hình ảnh Lượm sẽ vẫn còn mãi trong lòng mọi người, còn mãi với quê hương, đất nước.

     2

    Từ nhà của em đi đến trường là một đoạn đường khoảng một cây số. Vì thế, sáng nào em cũng tự đi bộ đến trường để được ngắm nhìn vẻ đẹp của con đường thân thương ấy.

    Chính con đường này, em đã đi lại cả trăm lần rồi, nên từng hình ảnh em đều nhớ rõ như in. Cảm giác như chỉ cần nhắm mắt lại là em có thể mường tượng ra vẻ đẹp của con đường ấy. Từ nhà em đến trường, là một đoạn đường hình chữ L, nghĩa là phải rẽ sang phải một lần. Đó là một con đường trải nhựa hai chiều, trên vỉa hè được lát đá màu nâu đỏ, đánh dấu phần đường cho người đi bộ. Hai bên đường là những ngôi nhà đẹp đẽ của người dân. Vào lúc sáng sớm, dễ dàng bắt gặp ở những cánh cổng đó các chiếc xe hay người học sinh chuẩn bị đi bộ đến trường. Dọc đường đi, là những hàng cây xanh chạy dọc theo vỉa hè, cao vút và xanh biếc, xì xào trong gió sớm. Mùi hương lá quyện với sương sớm, thanh lọc cả lá phổi của em. Lúc này, người đi đường hãy còn ít, thanh tĩnh đến loáng thoáng nghe được cả tiếng chim hót trên vòm cây. Ánh nắng dè dặt, ngại ngùng rải lên đường những vầng trắng sáng.

    Đến ngã tư, em rẽ phải, đi qua một chiếc cầu nhỏ để bước vào con phố có ngôi trường ở phía cuối cùng. Chỉ là qua một cây cầu, mà bầu không khí trở nên khác hẳn. Hai bên đường dày đặc những cửa hiệu, quán ăn tấp nập người đi kẻ lại. Những học sinh, phụ huynh từ các nhánh đường đổ về đây khiến con đường trở nên đông đúc quá. Tiếng cười nói ríu rít, tiếng chào hỏi, tạm biệt nhau xao động cả con đường. Lấp ló đằng xa, là mái ngói đỏ tươi của ngôi trường sau vòm lá phượng, lá bàng. Em vội lướt qua dòng người chạy về phía cổng trường. Những cơn gió dịu dàng lướt qua mái tóc em mang đến cảm giác mát mẻ tuyệt vời.

    Con đường từ nhà đến trường là con đường mà em đi nhiều lần nhất trong cả một tuần. Mỗi lần đi trên con đường ấy, trong em lại rộn ràng những niềm vui của cậu học trò nhỏ khi được đến trường. Em mong rằng, con đường ấy sẽ vẫn mãi bình dị và đẹp tươi như thế.

    Trả lời

Viết một bình luận