Đề : kể lại câu chuyện cảm động về tình người trong cuộc sống mà em biết

By Valentina

Đề : kể lại câu chuyện cảm động về tình người trong cuộc sống mà em biết

0 bình luận về “Đề : kể lại câu chuyện cảm động về tình người trong cuộc sống mà em biết”

  1. Như thế nào mới được gọi là tình bạn thật sự? Như thế nào mới cảm nhận được hết người bạn của mình quan tâm mình như thế nào?

    Trong buổi gặp gỡ đầy thú vị với các anh chị lớn tại trường học, em đã được nghe một câu chuyện tình bạn vô cùng cảm động. Đó là một tình bạn chân thành và đáng quý của một chị học sinh lớp 6.Chị kể mở đầu câu chuyện bằng một giọng nói nghẹn ngào đầy cảm xúc. Em cũng không hiểu sao chị lại khóc. Điều đó làm em không sao rời mắt khỏi chị. Chị kể nói rằng:

    – Chào các em chị là Phương. Các em à trong cuộc sống của chúng ta ngoài tình cảm gia đình thì tình bạn cũng vô cùng quan trọng. Và hôm nay chị sẽ chia sẻ cho các em về tình bạn của chị một tình bạn mà chị luôn cảm thấy hạnh phúc khi nhắc về nó.

    Chị ấy có người bạn tên là Hoa hai người thân nhau lắm, hai người thường xuyên đi học cùng nhau,ngồi cùng bàn với nhau có gì cũng chia sẻ cho nhau. Câu chuyện tình bạn ấy tưởng chừng sẽ mãi đẹp nhưng không nhưng hiểu lầm mâu thuẫn bất đầu xảy ra khi hai chị lên lớp 6. Hai chị không còn học chung lớp với nhau nữa thế nhưng hai chị vẫn đèo nhau đi học và đợi nhau về. Tuy nhiên tình bạn của hai chị không được như xưa nữa khi chị Phương có thêm những người bạn mới. Nhà chị Phương giàu hơn nhà chị Hoa vì thế chị Phương có nhiều tiền tiêu vặt hơn và hay đi ăn uống hơn. Chị Phương hay đi với những người bạn mới hơn và ít quan tâm chị Hoa. Chị Hoa tủi thân lắm mặc dù vẫn đi học cùng nhau nhưng hai chị đã ít nói chuyện hơn. Mấy chị bạn của chị Phương lại đặt điều nói xấu chị Hoa. Sau đó khoảng thời gian sau hai chị không liên lạc với nhau nữa. Chị Hoa nhắn tin cho chị Phương nhưng không thấy chị đáp lại. Một tin hai tin rồi ba tin, một ngày rồi hai ngày đến một tháng hai chị không còn nói chuyện với nhau nữa.

     Đến một ngày kia chị Phương cùng những người bạn của mình đi chơi về muộn. Các chị đi qua một đoạn đường vắng, bất chợt một gã thanh niên xông tới để trả thù bố chị Phương vì đã bắt em trai hắn vì tội giết người. Bạn của chị Phương chạy hết còn chị Phương thì bị gã túm gọn. Chị hoảng sợ chống cự và bị gã tát liên tiếp tát vào mặt. Chị Hoa vẫn luôn dõi theo người bạn của mình. Chị lấy hết can đảm chạy ra, còn gã đang lăm le khúc gỗ trong tay định quật vào người chị Phương. Chị Hoa không do dự lấy thân mình nhỏ bé đỡ cho chị Phương. Chị đau đớn rồi ngất đi. May thay lúc đó có người đi qua nên gã kia chạy mất và chị Hoa được đưa đi viện. Chị bị gãy chân và phải bó bột lúc tỉnh dậy người đầu tiên chị nhắc đến là chị Phương. Chị phương vừa nói vừa khóc chị nói: “suýt nữa thì chị đã mất đi một tình bạn tuyệt vời!”. Kết thúc buổi nói chuyện chị còn cho em xem ảnh của chị Hoa nữa. Ngay sau khi về lớp em ôm chầm lấy con bạn thân mặc cho mặt nó ngơ ngác không hiểu gì.

    Tình bạn thật sự là thế đấy các bạn ạ, bạn thân là dù cho ai có nói gì thì cũng phải hỏi người bạn của mình đầu tiên, hãy biết trân trọng kẻo mất đi một người bạn tuyệt vời nhe.

    Trả lời
  2.  Trong cuộc sống con người chúng ta vẫn còn rất nhiều kì diệu, tình yêu thương chính là thứ ánh sáng kì diệu nhất sưởi ấm trái tim con người. Có lẽ câu chuyện tôi được chứng kiến và kể lại cho các bạn ngày hôm nay là một minh chứng rõ nét nhất cho sự kì diệu của tình yêu thương. 

       Làng tôi có một gia đình nông dân nghèo, hai mẹ con nương tựa vào nhau mà sống. Người mẹ dù nghèo khó nhưng vẫn cố gắng làm lụng lo cho con gái bằng bạn bằng bè. Bạn con gái là Lan bằng tuổi tôi, là một cô gái rất xinh xắn, hoạt bát, năng động và rất hiếu thảo. Lan hiểu được sự vất vả của mẹ với mình nên rất hiếu thảo và chăm chỉ giúp đỡ bạn. Nhưng không may biễn cố đột nhiên xảy ra, mẹ cậu bị tai nạn giao thông cần phỗ thuật rất nhiều tiền. Thế giới của một cô bé 13 tuổi như sụp đổ hoàn toàn. Nụ cười tươi không còn trên môi mà thay vào đó là tiếng cười nhạt mang dầy sắc thái u uất. Một hôm tôi thấy bạn đi từ đồn cảnh sát khu ra tôi rất lo lắng không biết có điều gì xảy ra nữa. Hàng vạn câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi. Tôi chạy đến và hỏi han cậu. Thì ra cậu đã nhặt được một số tiền rất lớn của người ta, cậu đã quyết định trả lại. Tôi rất khâm phục tấm lòng của lan. Tôi cùng Lan đến bệnh viện thăm mẹ Lan. Nhìn thấy mẹ, nụ cười của cô gái ấy lại được thắp lên mạnh mẽ. Chúng tôi ở một lúc rồi cũng đi học. Đến gần quầy thanh toán tiền, Lan chợt chững lại, một bầu tâm trạng. Cậu đến nói với các bác sĩ liệu có thể dời tiền viện phí hay không, thì câu trả lời của bác sĩ lại khiến chúng tôi sửng sốt,  đó là tiềm viện phí đã được thanh toán hết. Đang loay hoay trong đám câu hỏi thì một người đàn ông bước đến bên cạnh Lan. Lan chào chú ấy và hỏi rằng chú đã trả viện phí cho mẹ Lan à. Chú nói rằng số tièn ấy có là gì so với những thứ mà Lan đã trả cho chú ấy, Lan đã cho chú ấy cảm nhận được giá trị của một con người giàu phẩm chất là thế nào. Trước khi ra về, chú ấy còn đưa cho Lan số điện thoại và dặn nếu khu nào cần giúp đỡ thì hãy gọi cho chú ấy và hãy mãi giữ tấm lòng thiện lương như vậy.

        Quả thật sự thật thà hiền lành của Lan thật đáng ngưỡng mộ cũng như là việc chú qua đường sẵn sàng giúo đỡ một người lạ chỉ vì phẩm chất của cô bé. Cuộc sống này đúng là vẫn còn những luôn sẵn sàng giúp đỡ, đùm bọc lẫn nhau.

    Trả lời

Viết một bình luận